LÂU ĐÀI SÓI - Trang 275

Cảm thấy khó xử giữa các thứ tiếng, anh bảo, “Thưa lệnh bà, chúng ta sẽ

dùng tiếng Anh, hay tiếng La tinh?”

“Ông hồng y nhà anh cũng sẽ hỏi câu này. Cứ như ta là người xa lạ ở đây. Ta

sẽ nói với anh, cũng như đã nói với ông ấy, ta trước hết đã được người ta thưa
bẩm là vương phi xứ Wales từ lúc ba tuổi. Ta mười sáu tuổi khi tới đây để cưới
Arthur chồng ta. Ta là một trinh nữ mười bảy tuổi khi ngài mất. Ta hai mươi
bốn tuổi khi trở thành hoàng hậu Anh, và ta sẽ nói để khỏi ai nghi hoặc rằng ta
bây giờ bốn mươi sáu tuổi, vẫn là hoàng hậu, và ta tin là đến nay ta đã là một
phụ nữ Anh. Nhưng ta sẽ không lặp lại với anh tất cả những điều ta đã nói với
hồng y. Ta cho là ông ấy sẽ để cho anh các ghi chép về mọi chuyện.”

Anh cảm thấy mình nên cúi đầu. Hoàng hậu nói, “Từ đầu năm đến nay

người ta đã đưa một số dự luật ra nghị viện. Cho đến bây giờ tài năng của thầy
Cromwell là ở việc cho vay tiền, nhưng lúc này anh ta thấy anh ta có cả tài
năng lập pháp nữa - nếu người ta muốn có một luật mới, chỉ cần hỏi anh ta. Ta
nghe nói anh mang các bản dự thảo về nhà làm vào buổi đêm - nhà anh ở đâu
nhỉ?” Bà ta khiến từ này nghe như “cái hang chó của anh”.

Mary nói, “Các đạo luật này được viết ra bất lợi cho giáo hội. Con thấy lạ là

các đại thần của chúng ta lại cho phép.”

“Con biết đấy,” hoàng hậu nói, “hồng y xứ York bị buộc tội theo luật xúc

phạm vương quyền là tước quyền tài phán của đức vua cha con với tư cách
người trị vì nước Anh. Bây giờ thầy Cromwell và bạn bè lại thấy rằng tất cả
hàng tăng lữ đều là đồng lõa trong tội trạng này, và yêu cầu bọn họ nộp phạt
hơn một trăm ngàn bảng.”

“Không phải tiền phạt. Chúng ta gọi đó là một khoản thiện nguyện.”
“Ta gọi đó là bóp nặn.” Bà quay sang con gái. “Nếu con hỏi vì sao giáo hội

không được bảo vệ, ta chỉ có thể nói với con rằng có những quý tộc trên đất
này” - Suffolk, bà định nói là Norfolk - “đã nói rằng họ sẽ hạ bệ quyền lực của
giáo hội, rằng họ sẽ không bao giờ còn phải chịu đựng - họ dùng chữ ấy đấy -
một tu sĩ bành trướng đến như ông hồng y quá cố. Rằng chúng ta không cần
một Wolsey mới, ta tán thành. Còn những công kích các giám mục, ta không
tán thành. Ta xem Wolsey như kẻ thù. Điều đó không làm thay đổi tình cảm
của ta đối với giáo hội Thánh Mẫu của chúng ta.”

Anh nghĩ, ta xem Wolsey như người cha và người bạn. Điều đó không làm

thay đổi tình cảm của ta đối với giáo hội Thánh Mẫu của chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.