LÂU ĐÀI SÓI - Trang 51

Cô đứng lặng nhìn anh từ đầu đến chân. “Thưa cha. Cha đã không nhận anh

ấy vì vẻ bề ngoài.” Nhướng mày về phía anh, cô nói, “Anh muốn lấy vợ phải
không?”

“Ta nên lui đi cho các con bàn chuyện đó chứ?” lão Wykys bảo. Anh sửng

sốt: dường như anh nghĩ cả hai sẽ ngồi lại viết ra luôn một tờ hôn ước.

Họ gần như đã làm vậy. Lizzie muốn có nhiều con; anh muốn một người vợ

có những mối quan hệ thị thành, có chút của giắt lưng. Ít tuần sau họ cưới
nhau. Gregory ra đời trong năm đó. Khóc to, khỏe mạnh, mới một giờ tuổi, bế
từ trong nôi ra: anh hôn lên thóp đầu mềm của con và nói, “cha thô bạo với ta
bao nhiêu thì nay ta sẽ nhẹ nhàng với con bấy nhiêu. Sinh con đẻ cái vì cái gì,
nếu mỗi đời không tử tế hơn đời trước?”

Vậy là sáng nay - thức dậy sớm, ngẫm nghĩ về điều Liz nói đêm qua - anh tự
hỏi vì sao vợ mình lại buồn phiền về những người đàn bà không có con trai?
Có thể phụ nữ thường làm vậy: dành thời gian để hình dung mình trong cảnh
một người phụ nữ khác.

Người ta có thể học hỏi nhiều điều từ đó, anh nghĩ.
Tám giờ. Lizzie trên gác xuống. Tóc cô vén dưới chiếc mũ vải mềm, tay áo

xắn lên. “Ôi kìa Liz,” anh nói, đùa cô. “Em trông như vợ ông hàng bánh.”

“Anh để ý cái cung cách của anh đi,” cô bảo. “Bồi rượu.”
Rafe vào: “Quay lại chỗ đức hồng y trước phải không ạ?”
“Còn đi đâu nữa,” anh bảo.
Anh gom các tài liệu cho công việc trong ngày. Nựng vợ, hôn con chó. Bước

ra. Buổi mai có mưa nhẹ nhưng đang hửng lên, và trước khi họ đến Cung York
thì rõ là đức hồng y đã giữ y lời. Nắng tràn trên mặt sông, xanh nhạt như màu
lát chanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.