LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 297

người… kết quả chỉ có một, đó là bọn chúng dọa mình, có điều kết quả này
lại làm cô thật vui mừng, ít nhất cô cũng tránh được một kiếp nạn.

“Làm sao vậy? Sao lại không nói chuyện nữa?” Không nghe được

tiếng của cô, tim anh không khỏi lại khẩn trương lên.

“Nói cái gì?” Cô hiện giờ thực sự buồn bực.

‘Tít… tít… tít…’ di động báo hiệu sắp hết pin, cô bất tri bất giác cũng

đã tới cửa nhà ai đó, vội vàng nói: “Di động hết pin, em đã tìm được nhà có
người rồi…”

Nói còn chưa dứt lời, điện thoại đã tắt, cô cho điện thoại vào túi, đưa

tay gõ cửa.

“Muộn rồi, ai còn tới vậy?” Một giọng nói trung niên nhưng khỏe

mạnh từ bên trong truyền ra, cửa lập tức được mở, nhìn thấy cô gái trước
mặt bộ dáng chật vật, liền cất tiếng hỏi: “Cô tìm ai?”

“Bác ạ, cháu cùng bạn học đi chơi, chẳng may cháu bị lạc đường, lại

không thông thạo nơi này nên có chút sợ hãi, có thể cho cháu vào nhà nghỉ
chân một chút được không ạ? Bạn cháu sẽ nhanh chóng tới đón cháu thôi
ạ.” Vi Vi lễ phép nói.

“Hóa ra là vậy, mau vào đi cháu.” Bác trai rất nhiệt tình mời cô, cũng

không cẩn thận xem xét lời nói của cô có trăm ngàn chỗ hở, nhìn dáng vẻ
của ông thật chất phác, thật thiện lương.

“Cám ơn bác.” Cô cảm kích nói tiếng cảm ơn, đi theo ông vào trong.

Ông rót một ly nước ấm đưa cho cô: “Cháu gái, có phải đã bị dọa cho

kinh sợ hay không? Thực không hiểu nổi các cháu, ở nông thôn, mọi người
trăm phương ngàn kế muốn vào thành phố, các cháu lại chạy đến nông thôn
này, có cái gì đẹp đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.