LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 302

Uông Hạo Thiên quay trở lên lầu đã thấy cô từ phòng tắm bước ra,

mặt tuy còn sưng đỏ nhưng so với vừa rồi đã tốt hơn nhiều, có điều trên tay
vẫn còn dấu vết tổn thương nổi bật trên da thịt trắng như tuyết, cũng nói
cho anh biết cô đã xảy ra những chuyện gì.

“Có chỗ nào không thoải mái hay không? Cần đi bệnh viện không?”

Uông Hạo Thiên quan tâm hỏi, giọng nói có chút giận dữ nhưng vẫn dịu
dàng.

“Không có, em không sao.” Cô lắc đầu, vết thương của cô cũng không

cần phải đến bệnh viện.

“Vậy đi ngủ sớm một chút, nghỉ ngơi cho khỏe.”Uông Hạo Thiên đỡ

cô nằm xuống, giúp cô đắp chăn lên, vừa định đi tắm rửa, tay đã bị cô bắt
lấy.

“Nằm cùng em được không? Em sợ!” Ánh mắt cô vẫn còn sợ hãi như

cũ, giọng nói mang theo cầu xin.

Uông Hạo Thiên biết cô thật sự bị dọa kinh hãi, lên giường ôm cô vào

ngực.

Nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ, cảm nhận được ấm áp trong ngực

anh, cô nhanh chóng nhắm hai mắt lại.

Uông Hạo Thiên nhìn người bên cạnh giống con mèo nhỏ cuộn tròn

trong ngực, đột nhiên có một cảm giác thật may mắn vì cô còn sống, đầy
thương tiếc mà hôn nhẹ lên môi của cô.

Đợi đến khi cô mở mắt, mặt trời đã lên rất cao rồi. Dụi dụi mắt, nhìn

thấy người bên cạnh đang ngủ, ánh mắt có chút phức tạp, cô mơ hồ nhớ lại
tối hôm qua cô ngủ cũng không yên, luôn gặp ác mộng, nửa tỉnh nửa mê…
trong lúc đó luôn nghe được tiếng anh bên tai…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.