LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 303

“Đừng sợ, có anh ở đây, sẽ không sao đâu.”

“Ngoan, mau ngủ đi, tất cả đều đã qua, không ai còn dám thương tổn

em nữa.”

Lời nói dịu dàng như vậy là anh dành cho mình sao???

Cảm giác được có người đang nhìn mình chằm chằm, Uông Hạo

Thiên lập tức mở mắt, thấy cô đang nhìn mình, môi khẽ mỉm cười: “Tỉnh
rồi sao, còn muốn ngủ thêm nữa không?”

“A… không cần, em muộn mất rồi…” Cô đột nhiên kêu to, lại bị anh

một phen ôm vào ngực, bắt nằm xuống.

“Yên tâm, hôm nay là chủ nhật, có thể ngủ tiếp mà.” Uông Hạo Thiên

ôm chặt cô, có điều cô không muốn ngủ, anh còn muốn ngủ nữa nha.

Chủ nhật? Giờ cô mới biết mình đã quá khẩn trương rồi. Im lặng nằm

bên cạnh anh, đột nhiên nghĩ tới, hỏi:“Anh nói hai người kia không phải
muốn bán em, vậy vì sao lại bắt em?” Cô thật muốn biết rõ chuyện này,
chẳng lẽ sau này còn không biết vì sao mình bị bắt cóc ư???

“Ngu ngốc nha, đương nhiên là vì tiền rồi, bằng không em cho rằng đó

là cướp sắc sao? Còn nữa, em như vậy còn chưa đến mức khiến người ta
vừa nhìn đã muốn phạm tội đâu.” Uông Hạo Thiên nhìn cô, hóm hỉnh nói.

“Anh nghiêm túc chút đi.” Thích Vi Vi tức giận nhìn anh, chẳng lẽ

mình lớn lên kém cỏi vậy sao? Nghi ngờ nói: “Anh nói bọn chúng là vì
tiền, có điều, vì sao bọn chúng phải lừa gạt em chứ? Vả lại, hình như bọn
chúng căn bản không có ý đòi em nộp tiền mà, hay là như em đã nói, có
điểm không hợp lý.”

Uông Hạo Thiên thấy cô đưa ra một chuỗi nghi vấn, hóa ra cô cũng rất

thông minh, vô tội nói: “Em hỏi anh thì anh biết hỏi ai? Chờ đến khi bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.