LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 351

rằng anh ta sẽ thích mày sao? Thật không có tiền đồ chút nào hết… trong
lòng cô thầm tự mắng mình.

Tờ báo trên tay theo gió tung bay, rơi xuống đất.

Toàn thân đờ đẫn, bước chân nặng trịch trở về. Cô bi ai cười lạnh, anh

rõ ràng có một vị hôn thê xinh đẹp như vậy, sao phải thích mình chứ?
Chẳng lẽ chính là đàn ông đa tâm sao? Bản thân mình cũng thật quá
ngốc… nước mắt đột nhiên rơi xuống…

Dùng sức lau đi nước mắt, cô không được khóc, như vậy là tốt nhất.

Đây chẳng phải là lúc cô nên đi sao? Đây chẳng phải là lý do tốt nhất để cô
quên đi anh sao? Nhưng tại sao trong lòng lại đau quá…

Ở trên giường nằm một ngày, đầu óc đều ngây ngẩn cho đến buổi tối,

cô mới phờ phạc đi xuống lầu. Đã suy nghĩ một ngày rồi, cô hẳn là phải
thản nhiên chấp nhận sự thật này, cô và anh là không có khả năng.

Đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa. Người mà cô mong nhớ đang đứng

ở cửa nhìn mình. Trông anh thật gầy, sắc mặt anh cũng thật tiều tụy.

Uông Hạo Thiên nhìn thấy người mình mong nhớ ngày đêm đang

đứng trước mặt, cô cũng thật gầy, thật tiều tụy…

Hai người cứ như vậy lẳng lặng nhìn nhau, không tiến tới cũng không

nói gì. Chỉ nhìn vào mắt nhau, tựa như có nghìn lời vạn ý cũng hi vọng đối
phương có thể hiểu được.

Chừng một phút đồng hồ trôi qua, cô cũng không muốn cứ như vậy

đối diện với anh, bước lên mở miệng, khàn khàn giọng hỏi: “Anh…”

“Không cần nói gì cả, không cần nói gì cả, cứ để cho anh ôm em được

không?” Uông Hạo Thiên đi tới, ôm chặt cô vào ngực, trong lòng hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.