LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 110

sẽ có trà và một cuộc nói chuyện."

" Em không đến thăm anh trên giường của anh," cô phản kháng. " Anh

đang ở trên giường của mình và em thì không hề mong sẽ tìm thấy anh ở
đó.". Nhận thức được rằng mình đang nói những điều ngớ ngẩn, cô chế ngự
bản thân bằng cách cốc nhẹ vào đầu mình

" Vào lúc hai giờ sáng ư?" Leo gợi nhắc cô, " Anh hầu như sẽ luôn ở trên

giường cho một trong hai hoạt động chính. Đó là ngủ, và anh không tin
rằng mình cần phải nói thêm điều gì nữa."

" Em chỉ muốn xem anh còn sốt không," cô nói và mặt lại đỏ ửng. " Và

xem anh có cần gì không."

" Có vẻ như là vậy."

Catherine chưa bao giờ cảm thấy không thoải mái một cách lạ lùng như

vậy. Làn da cô trở nên căng cứng. " Anh sẽ không nói với ai chứ?" cô cố để
bản thân hỏi anh điều này.

Chân mày nah cong lên một cách đầy mỉa mai. " Em sợ là anh sẽ ba hoa

về " cuộc hẹn hò" đêm qua của chúng ta ư? Không, Marks à. Anh không có
lợi lộc gì từ việc làm đó cả. Và như những nuối tiếc của anh, chúng ta vẫn
chưa làm gì đủ để bảo đảm cho một lời đồn cả."

Đỏ mặt vì thẹn thùng, Catherine tiến về phía một đống bản phác thảo và

phế liệu tại các góc bàn, cô dựng thẳng chúng và sắp xếp thật gọn gàng. "
Em có làm anh đau không?" cô cố gắng hỏi và nhớ lại rằng mình đã vô tình
ấn mạnh vào vết thương của anh thế nào. " Sáng nay nó có đau không?"

Leo lưỡng lự trước khi trả lời. " Không, nó thực sự đã thoải mái hơn sau

khi em rời đi. Nhưng có Chúa biết là cơn đau đó không mất nhiều thời gian
để quay trở lại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.