sóc một cách tốt nhất. Anh sẽ rất tức tối nếu như người nào không đối xử
tốt với em- nếu trường hợp đó xảy đến với em. Em đang không quan tâm
đến bản thân mình."
"Như anh vậy thôi."
Anh nhếch môi để trả lời cô, nhưng anh không thể nghĩ ra được cách bác
bỏ nào hiệu quả. Anh mở và đóng miệng lần nữa.
"Mỗi ngày anh tự bắt mình làm việc đến kiệt sức," Catherine nói. "Anh
thả rơi ít nhất một nửa tảng đá."
"Cánh đồng mới cần có các thiết bị tưới tiêu. Anh là người thích hợp
nhất để thiết kế và thực hiện chúng."
"Anh không cần phải đào những con mương, bưng bê các tảng đá."
"Anh phải làm thế."
"Vì sao chứ?"
Leo nhìn vào cô, tự cân nhắc không biết có nên nói với cô sự thật. Anh
quyết định nói thẳng.
"Bởi vì làm việc đến độ mệt mỏi, kiệt sức là cách để anh giữ mình không
đến với em mỗi tối và dụ dỗ em."
Catherine nhìn anh với đôi mắt tròn xoe. Cô mở miệng nhưng không biết
nói điều gì như anh đã làm chỉ một lúc trước đó.
Leo cũng nhìn lại cô với hỗn độn cảm xúc đùa vui và bắt đầu cảm giác
nóng bừng. Anh không còn có thể phủ nhận rằng anh không thể tìm thấy
trên thế giới này chuyện nào vui vẻ hơn nói chuyện với cô. Hoặc chỉ là gần
bên cô. Hay gắt gỏng, bướng bỉnh, đầy mê hoặc,... Hoàn toàn không giống