LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 126

"Tất cả." Anh dịu dàng đáp. Anh cố gắng tìm sự đồng tình khi anh nhìn

thấy cái nhìn hoài nghi đầy xúc phạm của cô.

"Thêm một câu nữa." Catherine nói, giận dữ và quyết tâm.

Leo lắc đầu, ngừng thở vì cười. " Anh không thể nghĩ thêm được gì. Não

anh bị thiếu máu. Chấp nhận đi, Marks, em thua rồi..."

Cô túm lấy hai vạt áo của anh, kéo anh lại gần cô và miệng anh nhanh

chóng cuốn lấy cô trước khi anh biết được anh đang làm gì. Trò chơi đã
biến mất. Lảo đảo về phía trước với cô trong vòng tay, anh dùng một tay để
giữ mình tựa vào nhà kính. Và anh hôn đôi môi cô điên cuồng bằng đôi môi
nhám, trái tim hăng say, ham mê trong cảm giác cơ thể cô tựa vào anh. Anh
mê mệt trong thèm khát, trong nỗi mong muốn quá lớn và nỗi đau đớn
trong sự giải thoát được chạm vào cô. Anh hôn cô không ngăn giữ, gần như
giày vò, vuốt ve bên trong miệng cô, trong cái cách quá ngon ngọt để có thể
chịu đựng.

Trước khi anh mất hết vẻ tự chủ của mình, anh dứt môi cô ra và ôm cô

thật chặt vào ngực.

Một câu hỏi khác, anh nghĩ mơ màng, và bắt buộc phần còn lại trong tâm

trí nghĩ ra điều gì đó.

Giọng anh khàn khàn, như thể anh đang cố gắng thở trong đám cháy. "có

bao nhiêu con thú mỗi loài mà Moses đã mang vào trong rương?"

Câu trả lời của cô nghen nghẹt trong áo khoác của anh. "Hai."

"Không." Leo trả lời "Đó là Noah, không phải Moses."

Nhưng anh không còn cảm thấy được niềm vui của trò chơi này nữa, và

Catherie cũng không còn nghĩ đến chuyện thắng thua. Họ đứng sát vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.