LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 130

việc khả thi. Khách vùng lân cận được tính toán là sẽ có thể đến, kể cả
những gia đình từ London. Và như thông lệ, cô sợ bị nhận ra. Tuy nhiên,
làm lu mờ đi vẻ ngoài của cô và chỉ giữ mình ở trong góc, sẽ không ai chú
ý đến cô. Những người giám sát thường là những bà cô không chồng, hoặc
là những quả phụ đáng thương, những phụ nữ không ai ưa, người có nhiệm
vụ dõi theo các cô gái trẻ, người vẫn còn những năm tháng tốt nhất trong
đời ở phía trước. Catherine chắc chắn không lớn tuổi hơn những cô gái đó
nhưng cô cảm thấy như thể có những khoảng cách dài giữa cô và họ.

Catherine biết rằng quá khứ của cô sẽ bắt kịp cô trong khoảng thời gian

gần thôi. Và lúc đó, thời gian cô ở cùng với nhà Hathaway cũng kết thúc.
Nó chỉ là một thời khắc của hạnh phúc thật sự của đời cô. Cô sẽ rất đau
buồn khi phải xa họ.

Tất cả mọi người.

Cánh cửa bị đẩy tung ra, phá vỡ khoảng lặng của Catherine. Cô quay ghế

lại và nhìn Leo trong bộ dạng bê trễ. Anh đầy mồ hôi, tóc rối bù và bẩn
thỉu, đứng ngay đó với đôi chân bẩn.

Cô lại gần để đối mặt với anh, quá trễ để nhớ rằng cô không mặc gì

ngoài chiếc áo lót nhăn nheo.

Ánh mắt anh lướt nhanh trên người cô, không bỏ lỡ chi tiết nào, và cô đỏ

mặt trong cảm giác bị xúc phạm. "Anh đang làm gì ở đây?" Cô khóc thét
lên. "Anh điên rồi à? Rời khỏi phòng tôi ngay!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.