LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 156

Trong điệu Valtz, người đàn ông sẽ chủ động về thời gian, tốc độ và

những bước tiếp nối. Và Leo không cho Catherine cơ hội nào để nao núng
cả. Thật quá dễ để bước theo anh, từng chuyển động dứt khoát. Đó là
khoảnh khắc mà hai người dường như hoàn toàn lơ lửng trước những bước
dài. Âm nhạc là nỗi mong muốn trong đau đớn khó gọi tên được. Catherine
im lặng, lo sợ làm vỡ đi khoảnh khắc này, chăm chú vào đôi mắt xanh bao
phủ cô. Và lần đầu tiên trong đời, cô thấy mình tràn ngập hạnh phúc.

Điệu nhảy kéo dài ba phút, có lẽ là bốn. Catherine cố để thu nhặt những

giây phút và cất nó vào trong kí ức, để trong tương lai, cô có thể nhắm mắt
lại và mang chúng trở về. Điệu valtz kết thúc trong hương vị ngọt ngào, nốt
cao, cô thấy bản thân như ngưng thở, mong muốn nó kéo dài thêm chút nữa
thôi.

Leo gật đầu chào và giữ cô trong tay anh.

"Cám ơn, đức ngài của em. Thật là thích."

"Em có muốn thêm lần nữa?"

"Em e là không. Nó sẽ tạo nên scandal. Em không phải là khách, sau tất

cả."

"Em là một phần của gia đình này." Leo nói.

"Anh thật là tốt bụng, đức ngài của em, nhưng anh biết mà, nó không

đúng. Em chỉ là một người được trả tiền để làm bạn, nó có nghĩa là..."

Cô ngưng lại vì cô cảm thấy lo lắng khi một ai đó, một người đàn ông,

nhìn chằm chằm vào cô. Lướt qua gương mặt hắn, cô biết gương mặt này là
gương mặt đã ám ảnh cô trong những cơn ác mộng.

Trong quan sát của anh,dường như cô đã trốn tránh quá khứ của mình

khá lâu, cố tỏ ra bình tĩnh, cô bị ám ảnh và trốn mình trong vỏ bọc do

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.