LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 165

" Vào cái ngày mà Catherine được gửi đến nhà tôi, trước khi tôi " xem

xét mặt hàng của mình" thì một người đàn ông đã đến và đến và đem cô ấy
đi. Cô ấy đã bị bắt cóc. Một người hầu đã cố ngăn anh ta lại nhưng cuối
cùng đã phải nhận một phát súng vào chân. Ngay khi tôi nhận thức được là
chuyện gì đang xảy ra thì người đàn ông đã mang Catherine qua ngưỡng
cửa mất rồi. Tôi chỉ có thể giả định rằng anh ta đã thua trong vụ đấu giá ấy
và quyết định giành lại những gì anh ta muốn bằng vũ lực. Và Catherine đã
biến mất kể từ đó. Tôi đã mong muốn, chờ đợi cô ấy tám năm rồi." Latimer
cười. " Còn bây giờ cô ấy lại thuộc quyền sở hữu của anh. Tôi không biết là
mình đã ngạc nhiên đến thế. Anh luôn là một thằng con hoang xảo quyệt.
Làm thế nào mà anh dành được cô ấy vậy?"

Leo bỗng trở nên im lặng. Lồng ngực anh đang tràn đầy nỗi thống khổ vì

những lợi ích của Catherine. Mười lăm tuổi. Cô đã bị phản bội bởi chính
những người lẽ ra phải bảo vệ, cưu mang cô. Bị bán cho một người đàn ông
một cách không thương xót. Ý nghĩ về những gì mà Latimer sẽ làm với cô
ấy khiến anh phát ốm. Sự suy đồi của anh ta sẽ không chỉ dừng lại ở những
bạo lực tình dục- anh ta sẽ làm tổn thương tâm hồn cô ấy mất. Có lẽ vì thế
mà cô vẫn cứ lo sợ và không tin tưởng người khác như vậy. Bây giờ anh
mới hay điều đó cũng là do hoàn cảnh bắt buộc cô.

Tiếp tục nhìn Latimer cười lạnh, Leo cho rằng nếu anh chỉ cần ít văn

minh đi một tí thôi thì chắc chắn anh sẽ giết chết tên con hoang này. Tuy
nhiên, anh sẽ bố trí để anh ta tránh xa Catherine, và làm bất cứ thứ gì để giữ
cho cô được an toàn.

" Cô ấy không thuộc quyền sở hữu của bất kì ai cả," Leo nói

" Tốt, vậy tôi sẽ...."

" Tuy nhiên cô ấy được bảo vệ bởi tôi."

Latimer đầy ngạc nhiên nói. " Tôi sẽ hiểu lời nói này thế nào đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.