LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 186

Cô ngẩng đầu lên để nhìn vào đôi mắt anh. Anh quá đẹp trai. Mặc dù cô

không đang đeo kính nhưng cô vẫn có thể nhìn được từng đường nét hấp
dẫn nơi anh. Cằm anh đang lún phún đám râu chưa kịp cạo, tia cười hiện rõ
nơi khóe mắt anh, trên tất cả là đôi mắt mang sắc xanh hỗn tạp động lòng
người của anh, nó pha trộn giữa màu của ánh sáng và bóng tối, của ánh mặt
trời nóng bỏng và bóng dâm dịu mát.

Leo chờ đợi trong kiên nhẫn, anh ôm cô như thể đó là việc anh muốn làm

nhất trên thế giới này. " Làm thế nào mà em thoát ra được?"

" Em đã đến bàn làm việc của bà vào một buổi sáng nọ," Catherine nói, "

Khi cả gia đình đều đang ngủ. Em đã cố gắng tìm tiền. Em lên kế hoạch bỏ
trốn và tìm một nơi nào đó để ổn định cuộc sống. Nhưng không có một
đồng shilling nào cả. Nhưng trong một quyển sách trên bàn, em tìm thấy
một lá thư, nó được gửi đến cho em. Nhưng trước đó em không hề biết
chuyện này."

" Từ Rutledge," Leo khẳng định chứ không hỏi cô

Catherine gật đầu. " Một người anh trai em không hề biết sự tồn tại.

Harry viết rằng nếu em có chuyện gì cần giúp thì cứ viết thư cho anh ấy.
Em đã viết nhanh một lá thư và nói cho anh ấy biết tình trạng khó khăn của
mình, và đưa nó cho William để chuyển..."

" Ai là William?"

" Đó là một cậu nhóc làm việc ở đó...cậu bé mang vác đồ lên rồi xuống,

lau giầy và bất kì điều gì được sai bảo. Em nghĩ rằng cậu bé là con của một
trong những người đàn bà làm điếm ở đó.

"Đó là một cậu bé rất tốt bụng. Cậu bé đã chuyển lá thư đến cho Harry.

Em hi vọng rằng dì Althea không bao giờ biết được điều đó. Nếu chẳng
may điều đó xảy ra, em sợ những điều sẽ xảy ra với cậu bé." Cô lắc đầu và
thở dài. " Ngày hôm sau em được chuyển đến nhà của đức ngài Latimer.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.