LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 275

"Không, em sẽ say, nếu em uống nhiều và nhanh như vậy." Leo đã lấy

chiếc ly trống rỗng của cô, đặt nó sang một bên, và nắm lấy bàn tay đeo
găng của cô trong tay mình. "Nói với anh," anh nói nhẹ nhàng. "em đang
nghĩ gì vậy?"

"Để lúc khác," cô thì thầm nới lỏng bàn tay anh. "Làm ơn."

Cô không muốn buổi tối vui vẻ này bị hủy hoại, cũng không muốn tạo cơ

hội để Leo tìm ra Latimer tại nhà hát này và đối đầu với hắn ta. Cô không
nên và không thể nói bất kì điều gì vào lúc này được.

Nhà hát tối dần và vở kịch lại tiếp tục, mặc dù vậy sự hấp dẫn của câu

chuyện cũng không thể giúp Catherine kéo bản thân ra khỏi nỗi đau buốt
giá. Cô dán chặt mắt nhìn lên sân khấu, nghe các diễn viên đối thoại như
thể họ đang nói tiếng nước ngoài. Tất cả tâm trí cô đang gào thét trong việc
tìm ra giải pháp cho tình trạng tiến thoái lưỡng nan của mình.

Nhưng dường như điều đó không còn quan trọng nữa khi mà cô đã biết

câu trả lời.Chuyện này không phải lỗi của cô, đó là tình thế mà cô bị đặt
vào. Đó là lỗi của Latimer, và Althea, và của bà nội cô. Catherine có thể tự
trấn an mình trong suốt phần đời còn lại, nhưng cảm giác tội lỗi, cùng nỗi
đau, và hổ thẹn thì vẫn còn đó. Làm thế nào cô có thể thoát khỏi chúng?
Cái gì có thể cho cô tự do đây?

Trong với mười phút sau đó, Leo liếc nhìn Catherine nhiều lần, cảm

nhận rằng có điều gì đó không đúng. Cô đã rất cố gắng để tập trung vào vở
kịch, nhưng rõ ràng rằng tâm trí đã bị một số vấn đề áp đảo. Cô trở nên xa
cách, không thể gần gũi được, như thể cô được bọc trong băng đá vậy. Cố
gắng an ủi cô, anh nắm lấy tay cô một lần nữa, và nhẹ nhàng vuốt dọc bàn
tay đeo găng của cô. Làn da lạnh ngắt của cô làm anh sửng sốt.

Leo cau mày và nghiêng người về phía Poppy. " Có chuyện quái quỷ gì

xảy ra với Marks vậy?" Anh thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.