LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 323

Leo hít một hơi thở ngạc nhiên và để cô chiếm lấy thế chủ động. Tràn

ngập trong niềm đam mê vô bờ, cô nán lại trên miệng anh lâu hơn, miệng
cô khẽ trêu chọc, lưỡi cô rụt rè quấn lấy lưỡi anh. Anh đáp lại cô trong một
âm thanh trầm thấp, anh vươn tay ôm trọn lấy cô. Cô có thể cảm nhận được
sức nóng đang tăng lên trong anh, cùng sự kích động đang trên bờ vực mất
đi mọi kiểm soát.

Kết thúc nụ hôn, Catherine không muốn gặp Poppy và người quản gia,

bà Pennywhistle một chút nào, cô sợ cả hai đã nhìn thấy những biểu hiện
tai tiếng vừa rồi của cô. Nhưng khi cô nhòm qua vai Leo, cô vẫn thấy lưng
của bà Pennywhistle quay về phía họ. Và Poppy đã rất nhanh hiểu được
tình hình bằng cái nhìn sắc sảo.

" Bà Pennywhistle," cô vừa nói vừa kéo tay bà ra khỏi ngưỡng cửa, " hãy

đi ra ngoài hành lang với tôi, tôi nghĩ rằng mình đã nhìn thấy một vết bẩn
đáng sợ trên thảm, và tôi muốn chỉ cho bà....nó ở đây...à không,có thể là ở
đằng kia..."

Khi chỉ còn lại cô và anh, Catherine nhìn vào đôi mắt xanh ranh mãnh

của anh.

" Tại sao em lại làm vậy?" anh hỏi, giọng anh trở nên khàn khàn

Cô cố gắng tìm kiếm một câu trả lời làm anh thích thú. " Vì em muốn

kiểm tra chức năng não bộ của mình."

Một nụ cười xuất hiện trên khóe môi anh. Hít một hơi thở nặng nhọc,

anh cố tình nói thật chậm rãi. " Nếu em có một que diêm khi bước vào một
căn phòng tối thì em sẽ thắp sáng cái gì trước tiên- đèn dầu trên bàn hay củi
bên trong lò sưởi?"

Catherine liếc nhìn xung quanh khi cô cân nhắc câu trả lời. " Đèn đầu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.