LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 116

Chương II

Thành phố Iowa là một thành phố thú vị, được xây dựng dưới bóng

trường đại học dọc theo bờ sông. Một vài khu nhà ở rực rỡ ánh mặt trời, với
cây được trồng theo hàng, thẳng, những con phố nhắc Emily nhớ lại những
bức tranh minh hoạ của tờ Bưu điện tối thứ Bảy - liệu đây có phải là những
gì mà người Mỹ trông thật sự như vậy? - và cô muốn sống trong một trong
những ngôi nhà màu trắng cổ xưa rộng rãi của họ; nhưng rồi họ phát hiện ra
một boongalô bằng đá trông thật kỳ lạ trên một con đường bụi bặm ở ngoại
thành, cách thành phố bốn dặm. Nó đã được xây dựng như một xưởng làm
việc của các nghệ sĩ, người phụ nữ buôn bất động sản giải thích; điều đó
giải thích nguyên nhân vì sao phòng khách được để ở bên ngoài và cửa sổ
được thiết kế cao. “Nó thật không thích hợp cho những người có con,” bà ta
nói, “nhưng nếu chỉ dành cho hai anh chị thì ngôi nhà này là một điều thú
vị.”

Họ mua một chiếc xe ô tô rẻ tiền và dành nhiều tối để khám phá vùng

ngoại ô, nơi hoá ra ít buồn tẻ hơn họ tưởng. “Em nghĩ đó là những cánh
đồng ngô và thảo nguyên,” Emily nói, “Anh có nghĩ vậy không? Và ở đây
toàn là đồi và rừng - à, và chẳng phải nó có mùi thật tuyệt diệ hay sao?”

“Ừ, đúng thế.”

Và thật là thú vị khi về với ngôi nhà bé nhỏ.

Chẳng bao lâu có một buổi họp nhân viên khiến Jack quay trở lại trạng

thái hân hoan. “Em à, anh không có ý cáo biệt tính khiêm nhường trẻ con
đã thành thói quen của anh,” anh nói, đi tới đi lui trên sàn với ly rượu trong
tay, “nhưng anh chợt trở thành nhà thơ sáng giá nhất mà họ có ở đây. Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.