LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 12

“Ông viết tiêu đề. Ông viết tiêu đề báo cho tờ New York Chủ nhật”.

Và cách cô nói thật sự đã để lại ấn tượng cho bạn cô. Ai cũng có thể là một
phóng viên hào nhoáng và vô trách nhiệm hoặc đơn thuần là một người sửa
bài cần mẫn; nhưng đây là một người viết tiêu đề! Người mà phải đọc tất cả
những tin tức phức tạp hàng ngày để lựa chọn ra những ý chính và tóm tắt
lại bằng những từ đắt ý, khéo léo sắp xếp vừa vặn trong một chỗ trống có
giới hạn - ông là một nhà báo tuyệt vời và là một người cha xứng đáng với
danh tiếng của mình.

Trong một lần các cô con gái đi thăm bố, anh dẫn các cô đi thăm

xưởng in Mặt trời và họ đã được tận mắt nhìn thấy mọi thứ.

“Bản in đầu tiên đã sẵn sàng”, anh nói, “Chúng ta đi xuống phòng in

và tham quan nào; sau đó bố sẽ dẫn các con đi xem ở tầng trên”. Anh đưa
các con đi theo cầu thang bằng sắt toả mùi mực in và giấy in báo đến một
tầng hầm rộng nơi có những máy in quay thật cao được xếp theo hàng.
Công nhân làm việc hối hả mọi chỗ, tất cả đều đang đội mũ hơi vuông góc,
làm bằng giấy báo cứng được gấp rất cầu kỳ.

“Bố ơi, sao họ lại đội những mũ giấy kia ạ?” Emily hỏi. “À, có thể, họ

sẽ nói với con là họ đội mũ để tránh không cho mực dây ra tóc họ, nhưng
bố nghĩ là họ đội mũ để trông cho vui mắt.”

“‘Vui mắt’ là như thế nào ạ?”

“Ồ, có nghĩa là giống như chú gấu của con vậy”, anh nói trong khi anh

chỉ vào một cái ghim hình con gấu màu hồng ở trên váy của cô bé đang
mặc, và đây cũng là điều cô mong cha cô nhận thấy. “Đó là một chú gấu
vui nhộn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.