LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 202

Tòa nhà của Sarah là một trong những tòa nhà cũ hơn - nó có một vẻ

nhìn của sự “chuyển giao thế kỷ” - và Emily có thể tìm thấy cô chị đang ở
ngoài hiên trên gác được che chắn rất nặng nề, ngồi nói chuyện say sưa với
một người phụ nữ khác cùng lứa tuổi của mình. Cả hai người đều đang mặc
áo bệnh viện được ghi tên và đi giày vải, và toàn bộ đầu của Sarah được
bao bởi một cái gì đó màu trắng mà thoạt nhìn thì trông giống như một cái
mũ không vành - một kiểu mũ thịnh hành ở đầu những năm bốn mươi -
nhưng thật ra nó là một cái băng.

“Emmy!” Cô chị kêu lên. “Mary Ann, tôi muốn giới thiệu với chị đây

là cô em gái xuất sắc của tôi - người mà tôi vừa mới kể với chị. Emmy, đây
là bạn tốt nhất của chị, Mary Ann Polchek.”

Và Emily cười với khuôn mặt trắng bệch, hơi hoảng sợ một chút.

“Hãy ra đây ngồi, em, để chúng ta có thể nói chuyện,” Sarah nói, dịch

chuyển chậm chạp khi cô đưa Emily đến chỗ một vài cái ghế trống trong
bóng chiều. “Chúa ơi, em thật tốt quá, đã đi cả một chặng đường đến đây
thăm chị. Ôi, mà em còn mang theo cả thuốc lá nữa; em có dễ thương
không cơ chứ.”

“Ý chị là người phụ nữ kia là bạn thân nhất của chị từ khi chị còn ở

nhà?” Emily hỏi khi họ đã ổn định chỗ ngồi, “hay là vừa mới ở đây?”

“Vừa mới ở đây. Chị ấy là một người tuyệt vời. Em không cần phải đi

cả một đoạn đường xa đến như thế này; chị sẽ ra khỏi đây sau một vài tuần
nữa thôi.”

“Thật vậy chứ?”

“Thật ra, nhiều nhất là ba tuần, bác sĩ nói thế. Chị chỉ cần nghỉ ngơi

một chút. Thật ra, tất cả những gì chị quan tâm là ra khỏi đây trước khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.