LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 132

‘Mịa, cậu không phải Nguyệt, cậu là lợn mới đúng!!!’

Bực mình, cậu kéo chăn, cúi xuống, má cậu chạm má cô, tim như muốn

rơi ra ngoài…

Cố gắng bình tĩnh, ai đó hít thật sâu, dùng hết sực lực, hét vào tai người

trên giường, với công lực mạnh nhất có thể:

-“DẬY!!! ĐI!!! CON!!! NHỢN!!!”

Nguyệt Dương đang ngủ say, giật nảy mình, Phong nhìn cô, trông cậu ta

lúc này ngây thơ ghê gớm…cậu trả vờ vội vàng:

-“Nguyệt ơi, dậy đi, mau lên, sắp đọc giải trao thưởng rồi…”

Nguyệt Dương cuống cuồng.

-“Hả, sao nhanh thế?”

-“Ừ, nhanh lên, thầy mắng cho bây giờ!”

-“Tôi ngủ từ hôm qua tới giờ hả? Trời đất ạ, tối qua mọi người đi ăn tối

không rủ tôi à?”

Phong cố nín cười, đáp:

-“Thì cậu ngủ ngon quá, ai dám gọi, mau đi thôi, đi thi có mỗi cái giải

lại không lên nhận là sao?”

-“Ừ, thế tôi được giải gì…cậu nữa…chết…tôi còn chưa đánh răng rửa

mặt, trời ơi, đầu tóc bù xù…trời ơi, từ sáng qua tới giờ tôi còn chưa tắm…”

-“Tôi cũng chưa biết, tôi ra tập trung rồi lại về đây gọi cậu luôn, nhanh

một chút…hay thôi tôi đi trước nhé, cậu chuẩn bị xong thì đi cũng được…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.