LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 516

Wind nhẹ ấn Moon ngồi lên chiếc ghế tựa, đôi mắt sắc bén nhìn chằm

chằm vào tay cô, tiếng nói ngọt ngào, pha lẫn vị xót xa.

-“Nguyệt này…tay…để tôi thay băng cho…”

Quả thực, anh rất muốn xem, rốt cuộc vết thương kia to bao nhiêu, sâu

bao nhiêu? Và sao cô có thể cầm dao phang lên tới tận đó…

Moon bất giác quay sang, có chút hoảng hồn. Cũng tại cô vô dụng,

người ta hiến máu, chỉ bị vết rất nhỏ, hôm sau là khỏi. Còn cô, lại dị ứng
với mũi kim, ngứa ngáy khó chịu, sưng lên sưng xuống. Càng ngày càng
phình, máu ứa ra liên tục.

Cô vội để tay phía sau lưng, giọng nhỏ nhẹ:

-“Đừng, tôi vừa mới thay xong, mỗi lần thay đau lắm…”

Moon khẽ nhíu mày, lòng Wind đã rối như mối tơ vò. Một điều chính

anh cũng phải thừa nhận, là cho dù anh tỉnh táo, minh mẫn tới như nào, thì
trước mặt người con gái này, chỉ cần cô có chút khó chịu, chỉ cần biết cô
đang không khỏe là đầu anh lại trống rỗng, đứng ngồi không yên…

-“Được rồi, được rồi, không thay nữa…”

Cô cười, dịu hiền, còn anh, khuôn mặt vẫn nặng nề:

-“Có uống thuốc giảm đau không?”

-“Cậu sao vậy? Có vết cắt thôi mà, cứ làm quá…”

Wind chẳng yên tâm, thở dài nói:

-“Từ giờ nấu cơm cần cắt gọt hay băm chặt cái gì tôi sẽ làm…cậu tốt

nhất không đụng vào nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.