LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 522

Thời gian qua, cô làm gì? Cô sống tốt chứ?

Tay cô, đã khỏi đau chưa?

Nhìn thấy cô lẻ loi giữa con phố nhỏ, chiếc áo mỏng manh sao chống

nổi giá rét, chỉ muốn lao ra ôm thật chặt!

Cái dáng cô nhỏ nhắn nhấm nháp củ khoai, như con chuột con đáng yêu.

Trêu cô, muốn cô cảm nhận một phần cảm giác trong năm năm của anh,

nhưng rất tiếc, theo như lời Vân nói, cô là cười rất tươi…Cũng phải, cô với
anh, đâu có tâm tư gì mà buồn???

Có người theo vô thức, đi sang, mở cửa nhà bên…

Căn phòng tối tối, cô đang thu mình một xó, xem hài Hoài Linh bằng

điện thoại.

Anh chưa từng thấy, ai xem hài Hoài Linh mà lại khóc nức nở. Tìm cho

mình một chỗ gần đó, Wind nhẹ nhàng ngồi cạnh.

Tình huống càng hài, khán giả càng cười thì Hà Nguyệt Dương lại càng

khóc to, khiến lòng anh như bị từng mũi khoan dùi lên…

“Nói cho em biết em phải làm sao…em yêu anh nhiều quá mất rồi…em

biết là tình yêu này là tội lỗi, nhưng mà em hết đường rồi…”

Thanh âm rất nhỏ, nếu không chú ý, sẽ không nghe rõ lời cô nói, từng từ

từng từ như cơn gió lạnh thổi qua người, khiến anh gần như hóa đá.

Cô thay người yêu như thay áo, anh chấp nhận, anh đau…nhưng biết

trong tim cô có một hình bóng, sâu đậm như vậy…còn đau gấp trăm gấp
nghìn.

-“Là ai vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.