LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 540

Cảnh tượng khiến cô không kìm được mà rơi lệ, cô nhấn phanh, muốn

dừng lại cho họ chút gì đó.

Xe vẫn chạy. Lạ quá?

Cô làm lần thứ hai, mạnh hơn, nhưng không tác dụng.

Lần thứ ba, thứ tư… đều thất bại.

Phong lại gọi tới.

-“Đang ở đâu rồi?”

-“Tôi…tôi…tới Đồng Văn…”

-“Đã bảo cậu đi chậm rồi cơ mà? Sao nhanh thế?”

-“Tôi cũng cố rồi, nhưng nó cứ bon bon ý…mà Phong ơi, cậu có biết

cách nào dừng xe không cần dùng phanh không? Phanh xe của Nguyệt Anh
hỏng rồi ý sao?”

Tim anh bỗng đập mạnh, vậy là cô đã biết.

-“Không, cậu cố đi chậm nhất đi, tôi đang tới!”

-“Hả, cậu nói cái quái gì thế, không dừng lại thì tôi làm sao mà xuống xe

được? Tắt máy được không? Tắt máy liệu nó có dừng không?”

-“TÔI CẤM! Nghe kĩ lời tôi đây, cậu tập trung lái xe cho tôi, cấm động

linh tinh…”

Hà Nguyệt Dương căn bản cũng chẳng hình dung được mình đang ở tình

thế nguy hiểm như nào, chỉ ừ.

-“Cậu nhớ đoạn đường có cánh đồng hoa tôi đèo cậu đi ngày xưa

không? Nếu tôi chưa tới kịp thì rẽ vào đấy…nhớ phải rẽ vào đấy…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.