LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 57

lấy chăn và nệm trải ra nhà sàn, thích chỗ nào an giấc chỗ đó, la liệt như sâu
bọ….nhưng ấy mới chính là cái hay.

Xuống xe, mọi người còn mải sắp xếp đồ đặc thì lớp trưởng Toán 2 đã

cùng thằng bạn chí cốt chạy biến ra bụi chuối.

-“Ông chắc không thế?”

Phong thì thầm.

-“Tôi chắc trăm phần trăm, đợt thằng anh tôi dọa, tôi sợ tè cả ra quần”

-“Đâu đưa đây…”

-“Ông cố lên, nhất định phải phục thù vụ mặt mèo.”

Tuấn an ủi.

-“Anh em tốt, chỉ có ông là hiểu, haizz…ở ngọn núi phía sau phải

không?”

-“Ừ, nhưng nó thông minh thế, ông nghĩ cách dụ rắn ra khỏi hang

chưa?”

-“Yên tâm…ông cứ thế này…thế…”

Tuấn bái phục, Phong chỉ nhếch mép, cái kiểu, mày chết rồi con ạ!!!

…..

Cơm nước xong xuôi, đúng theo kế hoạch. Tuấn đút lót mấy đứa, rủ Hà

Anh đi chơi thật lâu, lại lấy cớ điện thoại hết pin để mượn máy cô.

Xong xuôi, ba tiếng sau, quay vào nhà sàn, chạy hớt hải gọi Hà Dương:

-“Dương ơi không xong rồi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.