LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 591

‘Chiều em không phải lúc nào cũng là tốt, có đôi khi, chính con là người

hại nó…’

Từng mảnh kí ức cứ dồn dập đổ về. Nguyệt Anh bé nhỏ, đáng yêu của

cô, sao có thể như thế? Hãy nói cho cô, đây chỉ là một cơn ác mộng?

Lẽ nào là cô sai, lẽ nào ba đúng? Là cô quá chiều nó? Ngay từ đầu, cô đã

là một người chị không tốt, cô luôn dung túng cho nó… Ngay từ đầu, giá kể
có một lần cô cương nghị, cô từ chối…

Nghĩ tới những gì xảy ra, Nguyệt Dương lại rùng mình. Có thật là cô đã

quan tâm tới Nguyệt Anh? Có thật cô hiểu hết em gái mình?

Dù xa hay gần, hàng tuần, chị em cô đều thủ thỉ, tâm sự, mọi chuyện

trong cuộc sống của nó, cô đều biết…vậy rốt cuộc, cô đã bỏ lỡ cái gì, vì sao
tới nông nỗi như thế? Em gái hiền lành ngây thơ của cô, thay đổi từ lúc nào,
mà sao cô lại thấy lạ lẫm tới vậy?

Đầu óc cô rối bời, những ngón tay lạnh buốt vô thức chạm vào túi áo…

Ở nơi đó, cô nhớ, có con hạc giấy, mà Phong muốn gửi cho Nguyệt Anh.

Nguyệt Dương ngắm nhìn, tình cảm của họ thật sâu đậm. Vũ Phong, cậu

ấy là cái gì cơ chứ? Là cái thứ quỷ quái gì mà ám ảnh cô bao nhiêu năm, là
cái thứ gì mà khiến em gái cô bất chấp tất cả…

Giọt nước mắt khẽ chảy, rơi xuống cánh hạc, cô vội vàng lau đi…mà

càng lau, cành nhòe, càng nhầu nhĩ…

Nguyệt Dương cẩn thận mở con hạc, cô nghĩ, cô sẽ gấp lại rồi chuyển

phát nhanh cho em gái.

Mà khi mở ra, nét chữ rắn rỏi ấy đập vào mắt, toàn thân cô cứng nhắc…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.