LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 661

nông còn mất gần một tiếng mới tới đây, vậy anh, rốt cuộc anh đã đi mất
bao lâu? Hai mắt cô nhòe đi, cảm giác này, như có trăm ngàn mũi khoan dùi
lên da thịt…nặng nề, đau đớn, xót xa…

…..

…..

Vũ Phong tỉnh giấc, thấy ai đó đang ngồi cạnh nhìn mình thì nở nụ cười

vui vẻ.

-“Em dậy lâu chưa?”

-“Tôi…cũng vừa dậy!”

Gì đây? Giọng cô lạnh lùng lạ thường.

-“Đánh răng rửa mặt rồi vào ăn sáng!”

Có cái gì đó khang khác, nhưng Phong vẫn ngoan ngoãn làm theo.

Xong xuôi, Nguyệt hỏi.

-“Phong này, xe ở đâu? Tôi mượn xuống phố huyện mua ít đồ!”

-“Ừ, để ở chỗ gửi xe dưới bản mà em bảo hôm qua đấy…nhưng mà em

muốn mua đồ gì, đợi anh một chút nhé…”

-“Đợi làm gì?”

-“À, xe hôm qua có hỏng hóc vài thứ, anh xuống sửa rồi lên gọi em,

chúng ta cùng đi phố huyện.”

-“Thật hả?”

-“Ừ, nhanh thôi, em cứ ở trên đây, xong anh gọi em xuống!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.