LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 664

-“Trán nóng nóng đây này, không sao cái gì? Cái con người cậu, sức

khỏe đúng như cách cách nhà vương gia…yểu điệu yểu điệu…”

Ai đó tím mặt, oan quá, mấy lần trước toàn là làm màu mà, có lần này là

thật thôi.

Siết cô thật chặt trong lòng, anh thì thầm.

-“Anh không sao thật mà, đừng ghét anh nữa…”

-“Tảng đá đó…tảng đá đó…rất to…”

Thanh âm cô nhỏ nhẹ, yếu ớt, giọng nói lạc đi.

-“Cũng không to lắm mà…”

-“Không to gì mà không to, hai chục người xoay xở mãi mới thông được

đường…”

-“Ừ…to…thôi…anh biết lỗi rồi…anh xin…”

Có người càng dỗ, có người càng khóc. Chẳng biết anh có bị trừng phạt

không nữa, nhưng thấy người mình yêu khóc, ngoài thương thương ra thì
thấy cô thật đáng yêu, chỉ muốn cắn cho một cái.

Phong kéo Nguyệt nằm trong lòng mình, cô vẫn nức nở. Một lúc, anh

dịu dàng hỏi.

-“Thoải mái hơn chút nào chưa…”

-“Tôi…tôi…sợ…lắm…chẳng may làm sao…tôi sẽ không được gặp lại

cậu nữa…”

Lời cô nói, trong cơn hoảng loạn, nghèn nghẹn tức tưởi, cớ sao ngọt

ngào tới thế, người con gái này, cớ sao yêu anh nhiều tới vậy? Cớ sao nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.