LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 665

năm qua anh ngốc ngếch chẳng nhận ra?

Anh nhìn cô, trong lòng dâng lên cảm giác dịu dàng, khẽ cúi xuống,

nhấm nháp cánh môi đỏ mọng, chậm rãi, chậm rãi thưởng thức. Hà Nguyệt
Dương tim đập từng nhịp, từ từ bị ai đó dẫn dụ, từ từ đáp lại nụ hôn nóng
bỏng kia. Bàn tay anh mang theo lửa ấm áp, vuốt ve gò má, xương quai
xanh…thong thả di chuyển xuống dưới, cẩn thận mở từng chiếc cúc…

Làn da trắng trẻo cùng những vết cắn bầm tím như tố cáo sự tàn bạo của

anh, ánh mắt đỏ rực, giọng ai đó xót xa.

-“Anh…anh…em còn đau lắm đúng không?”

Hai má đỏ ửng, cô lắc đầu. Những chiếc hôn của anh dừng lại rất lâu ở

từng chỗ bầm, ôn nhu di chuyển từ nụ hồng đỏ rực tới cánh sen ướt át. Loại
chuyện này, là lần thứ hai rồi, mà sao cô vẫn thấy cực kì xấu hổ…

-“Hình như có người bảo rất là thành thục mà…còn muốn dạy anh thành

đàn ông nữa…”

Phong trêu, má Nguyệt càng đỏ, nói cũng không biết nói gì, chỉ gắt gao

cắn môi, thẹn thùng muốn tìm cái lỗ nào chui xuống…

Bên ngoài, gió thổi nhè nhẹ, chim chóc ríu rít. Bên trong, có đôi trai gái,

cùng nhau tới một thế giới ngập tràn hạnh phúc!

…..

…..

Hà Nguyệt Dương thức dậy, mở mắt ra đã thấy một vòm ngực rắn chắc,

hương bạc hà thoang thoảng quanh chóp mũi. Ngoài trời âm u, nước nhỏ
từng giọt tý tách, không biết bây giờ là lúc nào rồi?

Có người véo má, đùa đùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.