lưu), lúc đó thì không còn lo lắng lo sợ gì nữa. Lúc đó đã vượt qua hết rồi, ta
không còn lo về một hành động bất thiện nhỏ nhặt nào nữa. Phật đã nói rằng tâm
của một người nhập lưu (sotāpanna, Tu-đà-hoàn), tức người đã chứng đắc tầng
thánh quả đầu tiên, tâm của người đó đã nhập vào dòng chảy Giáo Pháp hướng về
phía giác ngộ hoàn toàn. Những nhập lưu không còn bị rớt vào những cảnh giới
thấp xấu khổ đau, không còn rớt vào cảnh giới địa ngục. Làm sao họ có thể rớt
vào cảnh giới địa ngục khi tâm của họ đã dẹp bỏ những điều xấu ác bất thiện?
Những người đó đã nhìn thấy mối hiểm họa của những hành động (nghiệp) xấu
ác. Giờ họ đã nhập lưu thành bậc thánh nhân, giờ bạn có cố ép họ làm hay nói
điều gì bất thiện họ cũng không còn khả năng làm nữa, do vậy họ đâu còn cơ hội
nào để bị rớt xuống cảnh giới thấp xấu hay địa ngục nữa. Bởi tâm họ đang trôi
chảy theo dòng thánh đạo, dòng chảy của Giáo Pháp.
Một khi người tu đã bước vào dòng thánh đạo, người đó biết những trách
nhiệm của mình là gì. Người đó biết mình phải làm gì đúng đắn. Người đó biết
phải tu tập ra sao. Người đó biết lúc nào cần nỗ lực cố gắng và lúc nào cần thư
thả. Người đó hiểu biết thân và tâm của mình, hiểu biết tiến trình thân và tâm, và
biết từ bỏ những gì cần phải được từ bỏ, và liên tục từ bỏ cho đến khi không còn
một chút nghi ngờ.
Thay Đổi Tầm Nhìn
Trong đời tu của tôi, tôi chưa bao giờ cố nắm bắt nhiều đề tài rộng lớn. Chỉ
một thôi. Tôi thanh lọc tâm này. Giờ chúng ta nhìn vào thân. Nếu chúng ta bị hấp
dẫn bởi một thân thể thì nên phân tách nó. Nhìn kỹ nó: tóc, lông, móng, răng,
da.
Phật đã dạy chúng ta phải quán xét một cách thấu đáo và lặp đi lặp lại về
những bộ phận này của thân. Hình dung (quán tưởng) từng bộ phận riêng, tách
chúng ra, lột da từng cái và tìm ra sự thật của từng cái. Đó là cách tu tập. Cứ thiền
quán về những bộ phận đó cho đến khi việc thiền quán đó được thiết lập một cách
vững chắc và không dao động. Nhìn thấy thân ở mọi người đều như nhau. Ví dụ,
khi các tăng sĩ và sa-di đi vô làng khất thực vào buổi sáng, dù gặp ai—dù là tăng
hay người dân làng—hãy hình dung người đó là một thân chết, một xác chết đang
đi trước mặt mình. Duy trì tập trung vào cái nhận thức này. Đây là cách đưa vào
nỗ lực. Cách đó dẫn đến sự chín chắn và phát triển. Khi ta nhìn thấy một phụ nữ
đẹp, hãy hình dung đó là một xác chết đang đi, hình dung cái xác đó đang tan rã
và thối rửa. Nhìn thấy thân mọi người ai cũng rồi như vậy. Và đừng để họ đến