LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 355

đừng để tâm bị hư hoại theo thân xác. Tách ly tâm ra. Dồn năng lượng vào tâm
để nó nhận ra sự thật của quy luật tự nhiên. Đức Phật đã nói rõ “tàn hoại và tan
rã” là bản chất của thân này, không có cách nào khác. Sau khi sinh ra nó già đi,
và bệnh đau, và cuối cùng chết. Thân của ai cũng vậy. Đây là sự thật mà bà hiện
đang chứng kiến. Hãy nhìn vào thân này bằng sự hiểu biết và nhận thức được
điều đó.

Nếu nhà bà đang bị ngập lụt hay bị cháy sập thì đừng nhảy theo vào ngôi

nhà, hãy giữ lấy mình. Hãy biết buông bỏ, khi nhà bị ngập lụt, ta không nên bị
ngập theo nó. Khi nhà bị cháy, ta không nên nhảy vào bị cháy theo nó. Nhà là
nhà, ta là ta. Đó là lúc cần phải biết buông bỏ. Cũng như lúc này, thân đã sắp bị
hư hoại, hãy buông bỏ nó, đừng ràng buộc với nó nữa. Chỉ giữ tâm.

Bà đã sống nhiều năm rồi. Mắt bà đã nhìn thấy nhiều hình sắc, tai đã nghe

nhiều âm thanh, bà đã trải nghiệm nhiều thứ. Và tất cả những trải nghiệm đó chỉ
là những trải nghiệm. Bà đã từng ăn những thứ ngon, và tất cả những vị ngon đó
chỉ là những vị ngon, chẳng có gì hơn. Những thứ dở thì vị dở, và những vị dở đó
chỉ là vị dở, chẳng có gì hơn. Nếu mắt nhìn thấy những hình sắc đẹp thì đó chỉ
đơn giản là những hình sắc đẹp. Những hình sắc xấu cũng chỉ là những hình sắc
xấu. Tai nghe những âm thanh nhạc điệu hay, và đó chỉ là những âm thanh. Âm
thanh khó nghe chói tai, thì cũng chỉ là những âm thanh.

Đức Phật đã nói tất cả mọi chúng sinh trên thế gian, dù giàu hay nghèo, dù

cao hay thấp, cũng đều không thể giữ lâu được một trạng thái duy nhất nào đó
của mình. Bởi vì mọi thứ liên tục thay đổi và biến hóa. Đó là sự thật của sự sống
mà chúng ta chẳng thể nào làm gì để chống lại. Nhưng Phật nói rằng: điều chúng
ta có thể làm là suy xét (chánh niệm) về thân và tâm để nhìn thấy tính chất vô chủ
và phi nhân của chúng, để thấy rằng thân và tâm không phải là cái ‘ta’ hay cái
‘của ta’ nào hết. Chúng ta chỉ có mỗi một hiện thực tạm bợ và có điều kiện.
Giống như ngôi nhà này của bà là chỉ về mặt danh nghĩa. Bà không thể mang nó
theo đến nơi nào. Cũng như của cải, tài sản và gia đình con cháu—là của bà chỉ là
về mặt danh nghĩa. Chúng không thực sự thuộc về bà, chúng thuộc về bản tính tự
nhiên của chúng.

Sự thật này không phải chỉ dành cho bà, mọi người khác cũng như bà—thậm

chí Phật và những vị thánh tổ cũng chịu chung tình cảnh như bà. Phật và các vị
thánh nhân chỉ khác chúng ta một chỗ— đó là họ biết chấp nhận đường lối tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.