LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 475

sướng ta chạy theo sướng và quên khổ. Chúng ta ngu mờ không biết thấu về sự
khổ-đau không-cùng của vòng sinh tử, giống như đứa trẻ con chưa biết về lửa
vậy.

Nếu chúng ta hiểu sự tu tập Giáo Pháp theo cách như vậy...-đó là hiểu được

''Tỳ kheo là người nhìn thấy sự hiểm nguy của vòng luân hồi sinh tử''..., nếu hiểu
biết được điều căn bản này, thì khi đang đi, đang ngồi, đang đứng hay đang nằm,
chúng ta đều cảm thấy buông bỏ, không còn dục vọng. Chúng ta quán sát về bản
thân mình, sự chú tâm chánh niệm đã có mặt. Ngay cả khi đang ngồi chơi, chúng
ta cũng cảm thấy như vậy. Khi đang làm việc gì, chúng ta cũng nhìn thấy mối
hiểm nguy đó, do vậy chúng ta sẽ ở trong tâm trạng rất khác. Tu tập với cách hiểu
như vậy mới được gọi là ''người nhìn thấy sự hiểm nguy của vòng luân hồi sinh
tử''.

Người nhìn thấy sự hiểm nguy của vòng luân hồi sinh tử đang sống trong

vòng luân hồi sinh tử, nhưng... vẫn chưa thoát ra được. Nhưng người đó hiểu
những khái niệm và người ấy hiểu về cách tu tập chuyển hóa để thoát ra khỏi nó.
Những gì người ấy nói thì khác với người phàm thường. Những gì người ấy làm
cũng khác với người phàm thường, những gì người ấy nghĩ cũng không giống
người phàm thường. Hành vi của người ấy thì khôn trí hơn nhiều.

Do vậy nên mới nói: ''Hãy noi gương tu tập, chứ đừng bắt chước sư thầy''.

Có hai cách, đó là: nhìn theo gương tu tập của thầy mà nỗ lực tu hành hoặc nhìn
sư thầy làm gì mình làm y theo vậy. Người ngu thì cứ nắm bắt đủ thứ, thấy thầy
làm sao, làm y khuôn và chấp theo y vậy. Đừng làm vậy! Đừng đánh mất chính
mình. (Noi gương thầy, nghe theo sự chỉ dạy của thầy để tập “nhìn vào mình”,
chứ không phải để tập ‘nhìn vào thầy’!).

Đối với tôi, năm nay thân không còn khỏe cho lắm. Có một số điều như vậy

tôi nhắn gửi lại cho các Tỳ kheo và sa-di để họ tự mình chăm lo bản thân mình.
Có lẽ giờ tôi sẽ nghỉ ngơi. Không biết tự bao giờ, cái lẽ thường tình ở đâu trên
đời cũng vậy: hễ cha mẹ còn sống là các con còn sống tốt và làm ăn ngon lành.
Khi cha mẹ chết, con cái chia cách nhau. Đứa giàu thành nghèo, đứa đang sống
tốt trở thành cà trật cà giuộc. Như rắn mất đầu. Thường là vậy, nhất là trong cuộc
sống gia đình, nhưng chúng ta cũng nhìn thấy lẽ đó ở nơi tu hành như ở đây. Ví
dụ, khi sư thầy sư ông còn sống, mọi người đều sống tốt và tu tiến ngon lành.
Ngay sau khi sư phụ qua đời, sự xuống dốc thường bắt đầu xảy ra ngay. Tại sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.