LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 477

điều đó là tốt chứ sao! Giờ chúng ta có thể làm gì mình muốn làm, nói gì mình
muốn nói... Vậy tại sao phải khóc?''.

“Cái lẽ thường tình đó” cũng đã xảy ra từ thời cổ xưa đó chứ đâu phải mới

đây..., và bây giờ vẫn vậy.

Tuy nhiên mọi thứ có thể vẫn còn tốt mặc dù không dễ duy trì trọn vẹn

những gì Phật, tổ và sư thầy đã truyền lại... Giả sử chúng ta có một cái ly và
chúng ta cẩn thận gìn giữ nó. Sau mỗi lần dùng, chúng ta chùi rửa nó sạch sẽ và
đem cất lên chỗ an toàn. Nếu biết phòng hộ cẩn thận cái ly, sau thời chúng ta
dùng, chúng ta vẫn có thể để lại cho người sau dùng. Giờ thấy sao, dùng ly thiếu
thẩn trọng và làm bể ly này ly khác mỗi ngày, hoặc hay dùng giữ cẩn thận một ly
để xài được mười năm— cái nào tốt hơn?

Sự tu tập của chúng ta cũng vậy. Ví dụ, trong tất cả chúng ta đang ngồi đây:

tất cả đều tu tập thường thường, chỉ cần có mươi người tu giỏi, thì chùa Wat Pah
Pong này cũng khá phát triển. Cũng như trong một ngôi làng có trăm nhà, thì cần
có năm mươi người tốt thì làng cũng khá phát triển. Thực ra trong làng tìm ra
mươi người tốt cũng khó rồi. Hoặc lấy ví dụ trong một cái chùa như ở đây: khó
mà tìm ra năm hay mươi thầy thực sự tận tâm tu hành, khó tìm ra những người
thực sự tu tập.

Dù gì đi nữa, chúng ta cũng không có trách nhiệm gì ở đây, ngoài trách phận

tu tập cho tốt. Nghĩ lại mà coi, chúng ta có gì ở đây đâu? Chúng ta không có tài
sản, của cải và gia đình gì nữa. Ngay cả thức ăn chúng ta cũng chỉ ăn một lần mỗi
ngày. Chúng ta đã từ bỏ rất nhiều thứ rồi, thậm chí phải từ bỏ những thứ lớn lao
hơn những thứ vừa nói. Là những Tỳ kheo và sa-di, chúng ta đã từ bỏ mọi thứ
trên đời rồi. Chúng ta chẳng còn có gì. Những thứ người đời sướng khoái hưởng
thụ chúng ta cũng từ bỏ rồi. Đã xuất gia trở thành tu sĩ Phật giáo là để tu tập. Vậy
lý gì chúng ta còn muốn những thứ khác, còn muốn dính vào mấy chỗ tham, sân,
si để làm gì? Còn để cho tâm mình chứa những thứ đó thì không phải, cứ làm vậy
thì đi tu làm chi cho uổng đời như vậy?

Hãy suy xét lại: tại sao chúng ta xuất gia đi tu? Tại sao chúng ta đang tu ở

đây? Chúng ta xuất gia đi tu là để tu. Nếu không tu thì cứ nằm chơi cho khỏe.
Nếu không tu thì chúng ta còn tệ bạc hơn cả những người bình thường tại gia,
không tu tới ở đây làm gì, đâu có chuyện gì khác để làm ăn ở đây đâu. Nếu ở đây
mà không chấp nhận trách phận tu hành, ở đây không chịu tu thì đúng là uổng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.