LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 523

Trời càng lúc càng tối thêm, tôi tự hỏi mình sẽ chạy đi đâu giữa khu nghĩa

địa như vầy.

''Ồ, chịu không nỗi thì cứ chết. Người sinh ra trên đời này chỉ để chết chứ

làm gì, trước sau gì cũng vậy.''

Khi trời sụp tối luôn, tôi tự nói mình chui vào trong mùng (glot)

140

. Tôi chẳng

muốn đi thiền gì hết, tôi chỉ muốn chui ngay vô mùng. Khi tôi muốn bước về
phía cái huyệt mới chôn xác chết, hình như có lực nào đó phía sau kéo tôi lại,
không cho tôi bước tới. Hình như trong tôi nỗi sợ hãi và lòng can đảm đang giằng
kéo nhau. Nhưng tôi vẫn quyết đi. Đây là cách tôi cần huấn luyện mình.

Khi trời đã tối thui hẳn, tôi chui vào lưới mùng. Tôi cảm giác như có bức

tường bảy lớp đang bao bọc tôi. Tôi ôm lấy cái bình bát của mình, ôm như ôm
một người bạn cũ vừa mới gặp lại. Nếu có cái tô cái chén nào lúc này nó cũng trở
thành người bạn! Sự có mặt của nó làm tôi thấy dễ chịu. Chí ít tôi cũng có cái
bình bát làm bạn lúc này.

Tôi ngồi trong mùng và để ý thân mình suốt đêm. Tôi không dám nằm

xuống hay ngủ tiếp đi, tôi chỉ ngồi đó im lặng. Tôi không thể buồn ngủ, dù tôi rất
muốn, bởi tôi đang sợ hãi. Đúng, tôi đang sợ. Tôi cứ ngồi như vậy suốt đêm.

Giờ ai có gan tập như vậy không? Cứ đến đó ngồi thử rồi biết. Khi đã đến

mức như vậy, ai dám đến nghĩa địa để ở ban đêm nữa không? Nhưng nếu bạn
không thực sự làm điều đó thì bạn không thực sự tu tập. Lần này tôi thực sự tu
tập.

Khi trời sáng, tôi cảm giác: ''Ôi, tôi đã sống sót!''. Tôi rất vui mừng, tôi chỉ

muốn thấy ban ngày, không muốn có ban đêm. Tôi muốn xóa sạch ban đêm, chỉ
còn lại ban ngày. Tôi cảm thấy tốt đẹp, tôi còn sống. Tôi nghĩ ra: ''Ồ, rốt cuộc
chẳng có gì, chỉ có nỗi sợ của chính tôi mà thôi''.

Sau khi đi khất thực và ăn bữa cơm, tôi cảm thấy tốt đẹp, nắng lên tôi cảm

thấy ấm áp và dễ chịu. Tôi nằm nghỉ và bước đi. Tôi nghĩ tối nay mình sẽ có một
buổi thiền tốt đẹp và tĩnh lặng, bởi tôi đã làm được nó suốt đêm qua. Chắc không
còn gì để sợ hơn tối qua nữa''.

Rồi đến chiều, các bạn biết chuyện gì không? Một cái xác nữa đến, lần này

là một cái xác to. [Xác chết đêm đầu là của một đưa trẻ]. Giờ họ mang xác đến và
thiêu ngay sát bên chỗ của tôi, ngay trước cái mùng. Lần này ghê hơn tối qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.