LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 584

kiếm những miếng ăn qua ngày. Con chó không nhìn thấy và không biết lấy gạo
bên trong đống lúa để làm thức ăn ngon lành. Nhiều con chó nằm chết đói ngay
trên những đống lúa...! Con người cũng giống vậy. Dù có học hỏi Phật Pháp
nhiều đến mức nào thì cũng chẳng nhìn thấy gì nếu không chịu tu tập. Nếu không
nhìn thấy nó thì không biết về nó.

Đừng nghĩ rằng cứ học nhiều giáo lý là biết nhiều về Phật Pháp. Nhìn thấy

kiểu như vậy chỉ là nhìn thấy do có có mắt để nhìn, có tai để nghe. Bạn có thể
nhìn thấy nhưng bạn không nhìn thấy thấu suốt và toàn diện sự thật bên trong là
gì. Bạn chỉ đang nhìn thấy bằng mắt trần bên ngoài, chứ không phải bằng ''con
mắt bên trong''; bạn chỉ nghe bằng tai trần bên ngoài, chứ không phải bằng cái
''tai bên trong''.

Nếu bạn biết lật tẩy cái hình tướng bề ngoài và để lộ ra cái siêu việt bên

trong, thì bạn đạt đến cái sự thật và nhìn thấy nó một cách rõ ràng. Lúc đó bạn có
thể nhổ sạch cái giả lập che đậy bề ngoài và nhổ sạch tận gốc những cách nhìn sai
lầm và những dính chấp sai lạc.

Điều này cũng giống như trái cây ngọt: trái cây có vị ngon ngọt theo miêu tả

ai mà không biết, nhưng để biết thực thụ chúng ta phải dùng vị giác lưỡi và tự
mình nếm trải vị ngọt đó thì mới thực thụ biết vị ngọt nó là gì. Dù ai nếm hay
không thì vị ngọt nó vẫn ngọt vậy. Vị ngọt vẫn ở đó, nhưng chẳng ai biết về vị
ngọt đó. Giáo Pháp của Đức Phật cũng giống như vậy. Dù đó là sự thật là chân lý,
nhưng đó không phải là sự thật cho những ai không thực thụ biết về nó. Dù sự
thật đó là siêu việt và tốt lành nhất nhưng nó vẫn là vô giá trị và vô nghĩa đối với
kẻ không biết đến nó hoặc không chịu biết đến nó.

Vậy tại sao con người cứ nắm chấp những thứ khổ đau? Ai trên thế gian

muốn tạo khổ giáng khổ lên họ? Dĩ nhiên là chẳng ai cả. Chẳng ai muốn có khổ
đau và chẳng ai muốn tạo ra những nguyên nhân gây khổ đau cho mình cả, nhưng
mọi người cứ giống như lang lang tự tìm lấy những khổ đau vô mình vậy. Trong
tận đáy lòng, ai cũng muốn tìm thấy hạnh phúc sung sướng, chẳng ai muốn khổ
hết. Vậy tại sao cái tâm này của chúng ta cứ tạo tác muôn vàn khó khổ cho ta như
vậy? Chỉ cần suy xét ngay chỗ này cũng đủ rồi. Chúng ta không muốn khổ vậy
tại sao chúng ta cứ tạo tác đủ thứ khổ cho mình? Điều dễ thấy là... do chúng ta
không hiểu biết về khổ là gì, chúng ta không hiểu biết về sự chấm dứt khổ là gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.