LỄ TẾ MÙA XUÂN - Trang 122

Quỳ chỉ vào vị trí dưới chân Nhã Anh.

“Cũng không thấy ai cả.” Nhã Anh nói, “Chỉ có Tiểu Hưu vừa đi tới mà

thôi, còn chưa thấy ai rời đi hết. Khi nãy ta nghe thấy sau lưng có tiếng
bước chân, quay người lại thì thấy Tiểu Hưu. Em ấy hỏi ta Vu Lăng quân ở
đâu, ta vừa nói cho em ấy thì Vu Lăng quân liền xuất hiện ở cửa.”

Nếu vậy thì thật là kỳ lạ - Rốt cuộc hung thủ đã rời đi từ khi nào?

Suy luận của Quỳ đi vào ngõ cụt.

Không lẽ hung thủ vốn không hề rời đi? Nghĩ vậy, Quỳ bèn vòng tới phía

Tây nhà kho. Thế nhưng nàng phát hiện nhà kho được xây kề sát vào núi,
đằng sau vốn không có chỗ cho một người náu mình hoặc đi qua. Ngoài ra,
phía Tây nhà kho cũng không có thứ gì che chắn được như tảng đá lớn hay
cây cối. Sau đó nàng đi tới phía Đông nhà kho, ở đó có một cái giếng, phía
sau thành giếng vừa hay có thể che chắn cho một người. Song lúc này, nơi
đó cũng không có ai.

Thế rồi Quỳ quay lại chỗ Tiểu Hưu và Nhã Anh, thấy Lộ Thân và Quan

Vô Dật vội vàng chạy tới từ phía Đông. Quan Vô Dật tránh khỏi vết máu
rồi đi vào nhà kho, sai Giang Ly đưa Chung Hội Vũ ra ngoài cửa, rồi bảo
Chung Triển Thi giúp ông chuyển thi thể của Quan Khoa tới gian chính của
nhà họ Quan ở phía bên kia.

“Vu Lăng quân, Lộ Thân nói ngươi luôn ở cạnh con bé, ta biết ngươi

không có hiềm nghi. Xin lỗi vì đã để ngươi bị cuốn vào chuyện này. Không
giấu gì ngươi, thời trẻ ta từng ra tay giết người vì báo thù cho bạn, nếu báo
quan thì sợ rằng bản án cũ sẽ bị lật lại, bởi vậy ta hy vọng có thể tìm ra
hung phạm mà không cần làm phiền quan phủ, ta cũng sẽ báo thù cho Khoa
Nhi bằng cách thức của mình. Tối qua ta đã được chứng kiến tài suy luận
của ngươi, cho nên mong ngươi có thể giúp chúng ta điều tra rõ chuyện này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.