LỄ TẾ MÙA XUÂN - Trang 218

[4]

Nhã Anh tỷ, rốt cuộc là chuyện gì…”

Lộ Thân và Nhã Anh đứng trước cửa viện cũ tồi tàn. Lúc đó mưa gió đã

ngừng, mặt trời vắng bóng đã lâu xuất hiện ở phía Tây của núi. Trong viện
hoang vu tiêu điều, cảnh vật hướng về ánh chiều tà, như muốn tề tựu với
con người. Rêu xanh mọc đầy cửa viện, cỏ tranh mọc thành hình một ngọn
núi nhỏ, bên hiên nhà mọc lên một loài hoa màu trắng không tên. Cánh cửa
bên trái hơi mở hé vào trong sân, còn bên phải thì không thể mở ra được.
Tuy không muốn nhưng hai người vẫn bước qua cánh cửa đã rơi một nửa
trên đất, đi vào trong sân.

Mùa hè thứ hai sau khi nơi này bị bỏ hoang, cây đại thụ trong sân kia bị

sét đánh trúng, cành lá đều bị thiêu rụi, chỉ còn thân cây cháy khô vẫn ở đó,
thỉnh thoảng trở thành chốn dừng chân cho quạ đen. Vụ hỏa hoạn ấy cũng
thiêu rụi một nửa gian chính. Có lẽ vì sau đó trời đổ mưa, nên phần còn lại
của gian chính mới không bị Chúc Dung

*

xóa bỏ.

* Hỏa thần trong truyền thuyết cổ Trung Hoa.

Lúc này Quỳ đang làm gì? Trong đầu Lộ Thân thoáng hiện ra suy nghĩ

ấy, nhưng lại bị chính mình xóa đi. Tuy nàng cũng rất lo cho Quỳ, biết Quỳ
ở cùng một phòng với thi thể của Tiểu Hưu, sợ rằng sẽ vô cùng đau khổ,
song Quan Nhã Anh trước mặt nàng đây cũng đang đứng ở nơi đã khiến tỷ
ấy mất đi tất cả những người thân yêu nhất.

“Về cái chết của người nhà tỷ, Lộ Thân nghĩ sao?”

“Muội không giỏi suy luận chuyện như thế, nhưng trước đây muội kể vụ

án này cho Quỳ, nàng ta quả thực có đưa ra mấy giả thiết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.