LỄ TẾ MÙA XUÂN - Trang 234

“Sao ta có thể làm vậy được? Khi Chung phu nhân gặp nạn, ta luôn ở

cạnh ngươi.”

“Đừng ngụy biện nữa, ta đã nhìn thấu thủ đoạn của ngươi!”

“Lộ Thân!”

“Quỳ, tối qua ta ở trong phòng một mình, trằn trọc khó ngủ, bèn ngẫm lại

mấy vụ án mạng này, rốt cuộc cũng nhận ra vài điểm đáng ngờ. Trong đó có
một tình tiết ta không thể hiểu nổi, luôn thấy có gì đó lạ lùng. Thế rồi khi
trời sắp sáng, ta hiểu ra trong lúc nửa tỉnh nửa mê. Ta mong rằng sau khi ta
vạch trần điểm đáng ngờ này thì ngươi có thể khai ra toàn bộ chân tướng
ngay lập tức, nếu không…”

“Xin ngươi hãy bình tĩnh, Lộ Thân, ta…”

Quỳ còn chưa nói xong thì Lộ Thân đã lấy ra một con dao. Nàng lấy nó

từ nhà kho ở sau gian chính. Thời ấy, khi mang theo loại dao nhỏ này thì
người ta thường đeo nó bên hông, bởi vậy nó còn được gọi là “dao đùi”.
Loại binh khí này cũng được gọi là “phục đao”, “phục” có nghĩa là đeo, cái
tên này cũng nói lên rằng nó có thể được người ta mang theo một cách dễ
dàng.

Lộ Thân tháo vỏ dao bằng da thuộc, để lộ thân dao sắc bén trước mặt

Quỳ. Hai tay nàng nắm chặt chuôi dao, chĩa mũi dao vào trán Quỳ, rồi nói
tiếp.

“Quỳ, xin ngươi hãy trả lời ta, tại sao trong vụ án của cô cô và Bạch tiên

sinh, ngươi luôn là người đầu tiên tìm ra hiện trường vụ án?”

“Đó chỉ là trùng hợp mà thôi.”

“Là trùng hợp thật ư? Vậy thì chúng ta hãy nghĩ về chuyện xảy ra vào

sáng sớm ngày mà cô cô gặp nạn. Hôm ấy ngươi đẩy ta vào trong nước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.