LỄ TẾ MÙA XUÂN - Trang 232

“Ta muốn sống bình đẳng với ngươi, chỉ cần như vậy thôi.”

“Quả nhiên, ngươi đang tìm kiếm trên người ta thứ mà Tiểu Hưu không

thể cho ngươi, đúng không? ‘Sống bình đẳng’, nói nghe đường hoàng biết
bao! Sự phục tùng tuyệt đối kia của Tiểu Hưu cũng không thể làm ngươi
thỏa mãn, ngươi đã bắt đầu tìm kiếm một người hầu có thể ‘sống bình đẳng’
với ngươi! Được, nếu giữa chúng ta là bình đẳng thì đương nhiên ta có
quyền từ chối ngươi. Không những vậy, ta cũng có thể đáp trả ngươi như
ngươi đã bắt nạt ta – Không! Phải đáp trả ngươi gấp mười gấp trăm lần!”

“Ta không biết làm thế nào mới có thể loại bỏ hiểu lầm của ngươi với

ta.”

“Ta không hề hiểu lầm ngươi, Quỳ, ngươi tưởng rằng bất kỳ ai cũng có

nghĩa vụ hiểu ngươi từ khi sinh ra, mọi người đều phải đáp ứng yêu cầu của
ngươi ư? Ta không thể nào hiểu được ngươi, trong mắt ta, ngươi chính là
một con quái vật. Không, đâu chỉ mình ngươi, thế giới quanh ta đều điên cả
rồi! Sao đến Nhã Anh tỷ cũng…”

“Chuyện của Nhã Anh, ta rất lấy làm tiếc.”

“Lúc lâm chung Nhã Anh tỷ đã nhờ ta gửi lòng biết ơn của tỷ ấy đến

ngươi, tỷ ấy nói ‘Sáng nghe giảng đạo, tối chết cũng vui’.”

“Tỷ ấy đã kể cho ngươi biết chuyện đó thật ư?”

“Chuyện đó? À, đúng vậy. Nhưng ta không thể tin được. Có lẽ Nhã Anh

tỷ sợ ta quá đau lòng trước cái chết của tỷ ấy nên mới…”

“Ngươi sai rồi, Lộ Thân. Nếu ta đoán không lầm thì chắc chắn Nhã Anh

đã kể cho ngươi nghe về tội ác bốn năm trước của tỷ ấy. Tỷ ấy cũng kể với
ta rồi. Hẳn là tỷ ấy nói thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.