LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 679

“Xin hãy gọi tôi là Duane Gibran.” Anh ta đáp, hai mắt vẫn nhắm nghiền.

Trán Hồ Hiệu chảy xuống ba vạch đen sì.

Anh ta lười nhác dụi dụi mắt, ngồi dậy không nhanh không chậm, mái
tóckhông ngay ngắn nhưng vẫn đẹp trai cực kỳ. Hồ Hiệu đang định mở
miệngnói, anh ta đã ra hiệu bảo “Dừng”, “Tiểu thư Hồ tiêu, nếu không định
nói chào buổi sáng với tôi thì không cần mở miệng đâu.”

“Chào buổi sáng.”

“Chào.” Anh ta mỉm cười.

“Tôi…”

“Sandwich chân giò hun khói và cá hồi, trứng rán, 250ml sữa bò 70 độ,
quýt vàchuối tiêu, hạt hạnh nhân.” Anh ta bước vào phòng vệ sinh, để lại
mộtchuỗi tên đồ ăn.

“Đấy là gì?”

“Nếu bữa sáng phong phú như vậy, tôi nghĩ là tôi biết gì thì sẽ nói nấy.”

Hồ Hiệu thở dài, quay người đi ra ngoài.

Lúc trở lại, cô thấy Kỷ Phương Hủ đang ngồi trên ghế sưởi nắng, cầm một
cốc nước ấm trong tay, nhìn ra ngoài cửa sổ. Đường nét trên khuôn mặt
anhta tuyệt đẹp như thể được khắc họa từ bàn tay của người họa sĩ xuất
sắcnhất trên đời.

Nhưng tính cách thì quá đáng ghét.

Hồ Hiệuđặt từng thứ cô vừa mua được lên mặt bàn, sandwich, trứng rán,
hoa quả,250ml sữa bò là loại sữa đắt nhất, còn nhân hạnh đào… Hồ Hiệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.