LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 690

hành vi gây án của hắn là một trái tim âm u nhưng sự thay đổi của hắn càng
làmlộ rõ mặt tối nhân cách của nhiều người.

Nhưng dù thế nào chăng nữa, kẻ sát nhân đều không đáng nhận được sự
cảm thông.

Sau khi thông tin đã bắt được hung thủ truyền ra ngoài, người thân của
bangười bị thương và một người bị giết cùng tới Chi đội cảnh sát hình sựđể
tặng cờ thưởng “Người bảo vệ của nhân dân” cho họ, Thưởng Tâm làm
một động tác “Like” với Hồ Hiệu, sau đó thầm vui vẻ suốt mấy ngày.

Hồ Hiệu lén tới cửa hàng làm một chiếc cờ thưởng, bên trên viết mấy
chữlớn “Giúp người làm niềm vui, gìn giữ bình an xã hội”, mang tới
bệnhviện số 17. Cô đi tìm Trần Tuế Hàn, đầu tiên cảm ơn ông sau đó mới
nóimuốn treo chiếc cờ thưởng này ở phòng bệnh của số 1169.

“Số1169?” Trần Tuế Hàn nhìn chậu cậy tiên nhân chưởng nho nhỏ trên
bànmình, Hồ Hiệu chợt nhận ra đó là một trong các cây trên ban công ở
phòng bệnh của Kỷ Phương Hủ. Lại nghe Trần Tuế Hàn nuối tiếc nói, “À
cậu ấy,đã…”

--- Cô vẫn chưa nói ‘Tạm biệt’.

Tạm biệt ngài thám tử!

Trái tim Hồ Hiệu bỗng đập mạnh, cô nắm chặt tay thành nắm đấm.

“Cậu ấy đã xuất viện rồi.”

“Hả?!”

***

Mấy tháng qua đi, mỗi khi tình cờ đi qua bệnh viện số 17, Thưởng Tâm vẫn
nói với Hồ Hiệu, nhớ “Bệnh nhân tâm thần” quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.