LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 103

xét lại cảm xúc của chính mình, tôi cố truyền tải bằng hết những gì mình
đang suy nghĩ.

"... Em thấy thầy cứ buồn bã làm sao ấy. Nhưng em không cho rằng

thầy là kiểu người sẵn sàng làm tổn thương người khác chỉ vì hoàn cảnh
của bản thân mình."

Tôi nói vậy không phải vì đó chính là điều mà tôi mong muốn, mà bởi

vì cả hôm qua được nghe thầy nói, được nhìn vào mắt thầy, tôi đã cảm nhận
được thầy hối hận và đau khổ đến mức nào.

"Nỗi căm giận dành cho thầy mà Hitomi đang ấp ủ, thật sự có đúng

đắn hay không? Em vẫn chưa thật sự hiểu về thầy, và cả Kai, nên chắc hình
dung sẽ sai sót ít nhiều. Nhưng em không muốn phủ nhận những gì mà con
tim mình cảm thấy."

Vẫn gối cằm lên đầu gối, tôi buồn bã thì thầm.

Tôi biết rõ mình cần phải làm gì đó, nhưng rốt cuộc vẫn rối tinh rối

mù, không tiến lên được. Chỉ biết càu nhàu với anh Konoha, tôi thật chẳng
ra sao... Nhìn thấy tôi cứ ngày một ỉu xìu dần, ánh mắt anh Konoha chợt trở
nên ấm áp như tia nắng mùa xuân.

Hả?

Sao kỳ vậy? Anh Konoha... đang cười.

Nhìn thấy tôi đang mông lung trong suy nghĩ, anh khẽ thì thầm, đôi

mắt vừa trong trẻo vừa dịu dàng.

"... À, ra là vậy, là tâm trạng thế này sao."

Âm thanh nhẹ nhàng như hơi thở. Cứ như là nói một mình.

"Ừm, anh ơi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.