LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 128

"Gãy xương là dễ thành tật lắm, nên em phải cẩn thận đấy nhé. Chứ lại

phải chống nạng đến trường thì khổ."

"Ơ? Sao thầy lại biết chuyện hồi trung học, trong trận tennis em lao

theo đỡ bóng và lao thẳng vào cột dựng lưới, bị gãy xương sau đó phải
chống nạng đi học ạ?"

Thầy Oshinari hơi cứng họng.

"Ủa? Thế mà tôi nghe bảo hồi lớp Bốn em tập làm siêu anh hùng, thế

là ngã từ cái xà xuống tiếp đất bằng một chân, rồi phải chống nạng một thời
gian cơ mà..."

"Lần đó em chỉ bị trật chân thôi ạ."

"Vậy à..."

Thầy cười hơi bí ẩn. Dường như không thích tôi với thầy dính sát nhau

như thế, Hitomi lườm chúng tôi bằng vẻ mặt tương đối đáng sợ.

Nhưng có vẻ thầy không để ý đến ánh nhìn của cậu ấy thì phải.

"Hải cẩu hồ Baikal là một trong những giống sống ở nước nông đó."

Thầy chỉ dạy cho tôi bao nhiêu thứ, rất ra dáng học giả. Nhưng giọng

thầy thì lại lí nha lí nhí, âm lượng rất nhỏ, nên để nghe rõ thầy nói gì tôi tự
động phải ngả mình lại gần thầy.

Ánh nhìn của Hitomi càng lúc càng gay gắt. Vừa nhìn vào bể nước

xanh ngắt, thầy vừa lặng lẽ nói tiếp. Hình ảnh của tôi và thầy, Hitomi và
anh Konoha cùng phản chiếu trong bể kính. Nước trong bể đầy tràn và
xanh trong không chút vẩn đục, những chiếc vây của đàn cá bơi lội trông
như những cánh hoa mong manh. Bọt nước nối nhau nổi lên trên mặt bể,
trong ánh sáng ngập tràn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.