LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 132

Hitomi đột ngột dừng bước, bàn tay cũng khựng lại. Còn thầy vẫn thất

thần. Nỗi căng thẳng đột ngột bị cắt đứt, những gì còn lại chỉ là sự yên lặng
đến khó chịu. Tôi rụt rè mở miệng hỏi.

"Thầy ơi, thầy có hẹn gặp ai ở đây ạ?"

"... Không."

"Chẳng lẽ có người trùng cả tên lẫn họ sao?

Nhưng mà tên Oshinari cũng đâu phổ biến đến thế."

"Thôi thì cứ... đi xem sao đã."

Vừa để ý đến Hitomi thầy vừa nói với tôi như vậy. Rồi thầy bước đi,

vẫn ngơ ngác chưa thật sự hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi cũng chạy đuổi theo
thầy. Hitomi và anh Konoha cũng giữ khoảng cách đi theo chúng tôi, ánh
mắt Hitomi vẫn lạnh băng, còn nét mặt anh Konoha cứ có chút gì đó bí ẩn.

Chúng tôi đến trước cửa phòng chờ, thầy Oshinari vừa xưng tên thì

người phụ nữ nhân viên đã ngập ngừng trả lời.

"Chúng tôi vô cùng xin lỗi. Mới đây đúng là có người chờ quý khách,

nhưng người đó đã bỏ đi vệ sinh, rồi không thấy quay lại..."

Có lẽ thầy cũng chẳng biết nói sao nữa.

"Người cần gặp tôi... trông như thế nào vậy cô?"

"Là một cậu con trai rất khả ái... mặc đồng phục như học sinh cấp ba.

Có bảo tôi đưa cái này cho 'ông Oshinari' nữa."

Nói đoạn, người phụ nữ đó đưa thầy một chiếc phong bì trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.