LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 150

Tối hôm ấy, tôi có điện thoại từ chị Tamako.

"Chị đã nghe lời nhắn trên máy rồi. Nhóc nói có cậu con trai muốn

gặp chị à? Đã bảo mấy cậu nhỏ hơn toàn mê tít chị mày mà. Nhưng mà mới
học cấp ba thì đã cưới xin làm sao được...

Mà thôi, để lúc nào có hứng chị sẽ gọi. Cứ cho mail với số điện thoại

đi. Biết đâu họ hàng cậu nhóc đấy lại chẳng có ông anh nào đẹp trai, tương
lai rộng mở. Mà quan trọng hơn, cái cậu mỹ nam biệt thự đi Benz kia sao
rồi, đã quyết được ngày hẹn hò chưa?"

"Chưa, chuyện đó chắc phải để sau thôi. À mà chị ơi... Thầy đi dự

đám giỗ của họ hàng, đến giờ vẫn đang ở đó ạ?"

"Vừa về hôm nay rồi. Không ở Tokyo nữa."

"Vậy ạ."

Thế thì chắc hẳn ngày mai thầy sẽ đến trường.

"À mà này, thằng Ryosuke... tình hình nguy lắm rồi đấy."

Chị đột ngột đổi giọng.

"Ơ? Nguy là sao hả chị?"

"Lúc biết nó đến dự đám giỗ của bác Kosuke, chị mày đã giật mình rồi

- trước giờ đã thấy mặt nó ở đó lần nào đâu - mà hôm đấy thấy mặt nó tái
xanh tái nhợt, tưởng như chính thằng Ryosuke mới là người chết ấy. Rồi
đang làm lễ thì cái bệnh của nó lại tái phát, mồ hôi vã ra như tắm, thở khò
khà khò khè nữa.

Mà cũng chẳng trách, thấy di ảnh mặt người gần giống mình trên bàn

thờ thì ai mà vui vẻ được cơ chứ. Có ai ép nó phải đến đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.