LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 158

Hitomi im lặng. Nhìn ánh mắt ấy không hiểu sao tôi cứ thấy đáng

thương.

Sau giờ học, tôi lại thử lên phòng thư viện. Phải hỏi trực tiếp thầy về

vụ đi nước ngoài thôi. Sau khi biết rõ mọi việc rồi thì sẽ nói chuyện với
Hitomi sau. Rồi còn chuyện về tuyết nữa...

Đang đi dọc hành lang và suy nghĩ linh tinh, tôi bỗng nhiên bắt gặp

thầy Oshinari. Thầy đang đi lên cầu thang phía bên kia hành lang, sắc mặt
tái xanh. Lần trước chị Tamako cũng đã nói mấy điều kỳ quặc, nhưng thật
sự nhìn thầy gầy rạc hẳn đi như người ốm, ánh mắt tối đen, sống lưng tôi
mới lạnh toát.

Tôi chạy đuổi theo thầy. Dù đã cố tức tốc lao lên cầu thang, nhưng vẫn

không thấy bóng lưng thầy đâu. Hay thầy rẽ vào hành lang nào ở tầng giữa
rồi? Đúng lúc ấy, tôi nghe tiếng cửa đóng cái "rầm" ngay trên đầu mình.
Điểm cuối của cầu thang là sân thượng! Mở cánh cửa nặng trịch ra, tôi thấy
thầy đang đứng trước hàng rào. Thầy quay lưng về phía này, đặt tay lên lan
can vươn mình ra ngoài.

Không thể nào - thầy ơi!

Tôi thấy toàn thân nổi da gà khi chợt nhớ đến Kai đã tự sát, về bức di

thư Tiên sinh để lại cho Tôi, và vừa cố gào lên thật to vừa chạy về phía
thầy.

"Thầy ơi! Không được đâu! Đừng chết mà!"

Thầy quay lại. Hai mắt thầy trợn tròn. Tồi ôm ghì lấy thân thể gầy gò

ấy.

"Không được! Không được đâu! Cho dù thầy có đồng cảm với Tiên

sinh đến mấy, thì cũng không thể chết như ông ấy được! Nếu như có gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.