LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 159

phiền não xin thầy cứ nổi hết với em. Em sẽ cùng thầy tìm cách giải
quyết!"

"... Em đang nói gì thế, Hinosaka?"

"Th-Thầy vừa mới định nhảy xuống..."

"Tôi chỉ đứng ngắm cảnh thôi mà."

"Hả? Nhưng mà thầy còn vươn người ra, định lao qua hàng rào mà..."

Nhìn tôi cuống qua cuống quýt giải thích, thầy lặng lẽ mỉm cười.

"Nhìn tôi giống định làm thế lắm sao?"

"Ơ, à không..."

Nhìn thầy lúc đó... có lẽ không định lao qua lan can thật.

"Tôi... sẽ không chết đâu."

Thầy buồn bã nói.

"Bởi vì tôi là một người lớn tệ hại, đến chết cũng không thể chết được

mà."

Tôi nín thở, cảm giác như mình đang nhìn vào vực sâu bóng tối trong

mắt thầy.

"Nhưng tôi muốn biết nếu thế giới bị lộn ngược thì sẽ như thế nào...

Vì vậy nên mới lên đây ngắm bầu trời, và cây cối thôi..."

Thế giới bị lộn ngược...?

Tôi cứ ngờ ngợ, hình như mình từng nghe câu nói đó, hay giông giống

thế ở đâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.