LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 164

Nụ cười dần biến mất trên khuôn mặt thầy. Nhưng mà thầy đang nói gì

vậy? Thầy ghen tị với Hitomi và Kai ư? Tuy bầu trời vẫn sáng trong, nhưng
một cái bóng màu xám xịt đã bao phủ lấy khuôn mặt thầy. Tôi muốn gỡ tay
thầy ra, sống lưng vẫn không ngừng run rẩy, nhưng cơ thể không sao nhúc
nhích nổi. Còn không thể ngoảnh mặt đi. Không thể nào lên tiếng...

Trong mắt thầy là một vực thẳm... tối đen và mênh mông.

"Tôi cũng tự cảm thấy những suy nghĩ ấy mới đáng xấu hổ làm sao.

Tôi tự nhắc mình nhớ rằng ghen tị như vậy là sai lầm, Nhung trong khi tôi
chỉ có một mình, không có gì để tin tưởng, thì kẻ giống tôi như đúc là Kai
lại tìm được một người để đặt lòng tin - hỏi làm sao tôi chịu được.

Sau đó Hitomi vẫn thường hay gặp Kai, Tôi còn từng bắt gặp hai em

ấy cùng đi bên nhau. Hitomi hỏi tôi nhiều hơn về Kai, còn Kai có chuyện gì
muốn biết về Hitomi cũng đều rụt rè nói với tôi. Như là Hitomi thích ăn gì,
ở đâu, hay thích bàn luận về chủ đề gì. Vậy mà tôi đã tưởng không bao giờ
có chuyện Kai có hứng thú với người khác. Cứ mỗi khi Kai nhắc đến cái
tên Hitomi, tôi lại cảm thấy lồng ngực mình như bị cào xé."

Bàn tay thầy xiết chặt làm tôi nhăn mặt vì đau. Chắc hẳn phải nhìn

thấy người giống hệt mình, lại làm được điều mà mình không thể sẽ phải
đau khổ lắm. Nhưng mà thầy hiền lành đến nhường này cơ mà... lại có thể
ghen tị đến thế ư!?

"Một ngày mưa đầu tháng Mười hai sắp đến Giáng sinh, Kai mặc quần

áo của bố Hitomi về nhà. Tôi đã hỏi nhưng cậu ấy xấu hổ không trả lời.
Nhưng trông Kai lúc đó rất hạnh phúc."

Chính là ngày Kai đứng đợi trước cửa nhà Hitomi! Vì cậu ấy ướt như

chuột lột nên Hitomi đã cho dùng nhờ nhà tắm và còn cho mượn quần áo
của bố mình nữa. Nhìn Kai mãn nguyện đến thế hẳn là vì đã có được lời
hứa đi xem phim với Hitomi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.