LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 165

"Một nỗi cô đơn cùng căm giận mãnh liệt chiếm lấy tôi. Cứ như thể có

một con thú hoang muốn hủy diệt tất cả trong lòng. Một ý nghĩ bột phát
rằng Kai, kẻ mang thân phận giống như tôi không bao giờ được phép yêu
thương, tin tưởng một con người khác."

Tôi hoảng hốt đến nghẹt thở.

Cửa tầng thượng đã mở từ nãy giờ và Hitomi đang đứng đó. Tại sao

cậu ấy lại ở đây? Khuôn mặt Hitomi tái xanh. Cậu ấy nghe thầy nói từ đoạn
nào rồi? Đôi mắt vẫn mở to và khuôn mặt méo mó khổ sở, Hitomi đang
tiến lại gần.

"Thầy ơi."

Tôi vội vàng cố bảo thầy đừng nói nữa.

"Hitomi..."

Mặt thầy cũng tái xanh y như Hitomi vậy.

"Hitomi đang đến đấy, thầy ơi..."

Chắc chắn thầy phải nghe thấy tôi đang thì thào cảnh báo, nhưng thầy

vẫn không dừng lại.

"Tôi không thể cho phép cậu ấy phản bội thân phận của mình. Vì vậy

mà tôi đã trả thù đôi tình nhân trong sáng, thân thương ấy."

"Thầy ơi..."

Tại sao thầy lại không chịu ngừng nói? Hitomi đang tiến đến gần. Mỗi

lần thầy nói một câu cậu ấy lại lỡ một nhịp thở, cơ thể run rẩy, biểu cảm
như sắp nhàu nhĩ vì cảm xúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.