LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 242

"Tất nhiên là có rồi. Cả Kai cũng đồng ý với tớ mà. Trông kìa, cậu

nhìn thử đi, Hitomi."

Tôi tươi tình nói rồi quay về phía cửa sổ. Giữa khung cảnh màu xám

xịt, những bông tuyết màu trắng như lông vũ đang chầm chậm rơi. Mắt
Hitomi mở to.

"!"

Tôi nắm lấy tay Hitomi đứng dậy, mở cửa sổ. Cơn gió đông ùa vào

làm mặt tôi lạnh cóng, và những bông tuyết trắng xóa nhẹ nhàng rơi trên
tóc và má Hitomi, tan ra ấm áp.

Những giọt nước mắt khẽ lăn trên má Hitomi, hòa cùng với tuyết.

"Cậu xứng đáng mà, Hitomi."

Hitomi chớp mắt bao nhiêu lần như muốn kìm nén những giọt nước

mắt, nhưng rồi chúng vẫn lã chã tuôn rơi, khuôn mặt cậu ấy nhăn nhó vì hối
hận, Hitomi nói với giọng như rên rỉ.

"Hức... Nhưng mà, không có tớ liệu Nano có ổn không?"

Trong tim tôi tràn ngập một nỗi đau đớn đến khó thở, dù cố gắng cười

lên nhưng rốt cuộc vẫn không sao cười được.

"Tớ sẽ buồn lắm."

Giọng tôi như nghẹn lại trong cổ họng. Và rồi đến lượt tôi nước mắt

lưng tròng. Hitomi nín thở vì thảng thốt, ôm lấy cả tôi và con chuột túi nhồi
bông, vừa khóc vừa nói.

"Sẽ rất buồn, sẽ buồn lắm đó. Chắc chắn là phải buồn rồi! Bọn mình

học cùng nhau lâu đến vậy cơ mà! Mỗi lần làm món castella đỏ - trắng, tớ
đều mang đến cho Hitomi ngay, cứ mỗi khi có chuyện gì vui, ngày hôm sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.