LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 269

Được rồi, từ giờ cho đến hôm Valentine, ngày nào tôi cũng sẽ tập

nướng bánh brownie.

Phải làm thế nào cho anh Konoha thật cảm kích... Một cái bánh ngọt

nhẹ theo kiểu người lớn giống như Món quà của các đạo sĩ của O. Henry,
gắn thêm ruy-băng vào nữa là sẽ thành món quà tuyệt vời.

(Một truyện ngắn Giáng sinh kinh điển, kể về cặp vợ chồng Gim và

Đêla, cuộc sống khó khăn đến mức dịp Giáng sinh Đêla chỉ còn đúng một
đôla tám hào bảy xu. Đêla đã lén bán đi mái tóc dài và đẹp của mình để
mua cho Gim một sợi dây đeo đồng hồ bằng bạc phù hợp với chiếc đồng hồ
bỏ túi của anh, nhưng chính Gim lại bán đi chiếc đồng hồ ấy để mua một
bộ kẹp tóc hợp với mái tóc của vợ mình. Rốt cuộc cả hai món quà đều
không sử dụng được, nhưng tình huống trớ trêu này đã làm cho tình cảm
của họ càng sâu đậm hơn nữa)

À đúng rồi, còn phải tính đến cả giấy bọc nữa. Ngày mai trên đường

về tôi sẽ thử ghé vào cửa hàng trong nhà ga.

Tôi bước đi trong tâm trạng nôn nóng, xốn xang. Nhưng rồi ngày tàn

dần, bốn bề trở nên tối tăm và lạnh lẽo, làm tâm trạng tôi cũng nặng nề
theo. Qua ngày Valentine là đến tháng Ba rồi. Đến lúc đó anh Konoha sẽ
phải ra trường mất thôi.

"Khi mà Inoue tốt nghiệp, thì Hinosaka sẽ làm sao đây?"

Suốt từ khi bước vào học kỳ ba, tôi đã cố không nghĩ đến câu hỏi của

chị Nanase. Bởi vì lúc cùng anh Konoha xem phim hôm Giáng sinh, khi
nghĩ đến ngày chia ly sắp đến, trái tim tôi như bị nỗi buồn khiến cho nhỏ bé
dần đi, nhút nhát và yếu đuối hơn, và viễn cảnh ấy trở nên đáng sợ hơn bao
giờ hết.

Từ trước đến giờ, bất kể là giờ nghỉ trưa hay sau giờ học, chỉ cần đến

phòng câu lạc bộ là tôi sẽ thấy anh Konoha đang ngồi ở ghế cạnh cửa sổ, gõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.