LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 271

Bởi vì anh Konoha vốn đã bao giờ hứa hẹn gì với tôi đâu. Tôi được

phép bám đuôi anh Konoha là bởi vì tôi và anh là đàn anh và em út trong
câu lạc bộ, chỉ trong khoảng thời gian này mà thôi. Khoảng thời gian đặc
biệt mà tôi được cùng anh tham gia Câu lạc bộ Văn học này.

Sự thật hiện ra rõ ràng đến mức làm trái tim tôi như muốn vỡ tan. Tất

cả mọi tình cảm của tôi vốn chỉ là một chiều. Vì vậy nên... Khi mà ánh
hoàng hôn ấm áp màu vàng kim này biến mất, giống như mặt trời đang lặn
kia, thì tôi sẽ không được ở bên anh Konoha nữa.

Toàn thân tôi rũ rượi đi như mất hết sức lực, tôi đứng chết trân, chân

nặng như đeo chì.

Trời đã tối, màn đêm lạnh buốt ôm lấy khuôn mặt của tôi đang cúi

gằm.

Giờ tan trường ngày hôm sau, tôi lên phòng câu lạc bộ nhưng không

thấy anh Konoha đến. Nhìn chiếc ghế tựa trống không phía bên kia chiếc
bàn, nghĩ đến việc kể từ tháng Tư khung cảnh đó sẽ trở thành tất nhiên,
lòng tôi lại ỉu xìu.

"Trời ạ, anh Konoha đã ra trường đâu chứ..."

Tôi lẩm bẩm với bản thân, tự lấy tay tát vào má mình cho tỉnh lại. Bây

giờ có ủ rũ thì cũng có ích gì đâu. Tôi không thể để anh Konoha nhìn thấy
cái bản mặt mè nheo này được.

"Kiếm cái gì đó đọc thôi. Mà phải là quyển nào thật tươi sáng, bổ

dưỡng như bánh mochi nhân đầy đậu đỏ mới được!"

Tôi dán mắt vào chồng sách, xem xét từng cuốn một.

Tội ác và trừng phạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.